Chờ Cầm di nương cùng với Tiêu Trọng Kỳ đều rời đi, Tiêu Viễn Trình mới có chút bất đắc dĩ nói: “Nha đầu kia như thế nào lại lợi hại như vậy?”
Tiêu Vận nhớ tới hôm nay ở trong rừng cây tại Thất Tháp, gia gia tự mình ra tay dạy dỗ Hoàng Bắc Nguyệt, không biết kết quả như thế nào?
“Nương, Hoàng Bắc Nguyệt có bị thương không?”
“Bị thương?” Tuyết di nương có chút khó hiểu, suy nghĩ một lát, lắc đầu nói: “Ta thấy nàng vẫn rất tốt, Vận nhi con làm sao thế?”
“Không bị thương, làm sao có thể?” Tiêu Vận không thể tin được, chẳng lẽ lúc đó gia gia kiêng kị thái tử đang ở trong Linh Ương Học Viện, cho nên không ra tay với Hoàng Bắc Nguyệt sao?
Nhất định là như vậy, Hoàng Bắc Nguyệt tốt xấu gì thì vẫn còn Hoàng thượng cùng với Thái Hậu ở phía sau làm chỗ dựa. Nếu nàng ta xảy ra chuyện gì, lúc đó Hoàng thượng nhất định sẽ rất giận dữ. Mà lúc đó, Thái tử và công chúa Anh Dạ cũng biết là nàng phụng mệnh gia gia đi tìm Hoàng Bắc Nguyệt, nếu Hoàng Bắc Nguyệt xảy ra chuyện thì khẳng định Tiêu gia cũng không thoát khỏi liên quan.
Hừ, thật tiện nghi cho nàng ta!