“Biện pháp từ từ nghĩ sẽ có.” Hoàng Bắc Nguyệt quay đầu nói với Bội Hương: “Bội Hương, ngươi theo dõi Cầm di nương cho tốt”
“Yên tâm đi Tam cô nương, nô tỳ nhất định làm việc cho ngươi thật tốt!” Bội Hương mừng rỡ nói, có thể được Tam cô nương xem trọng như vậy đó là vinh hạnh của nàng.
Đuổi Bội Hương đi, Đông Lăng có chút lo lắng nói: “Tiểu thư việc hôm nay có phải là hơi lớn không?”
“Ngươi sợ sao?”
“Đông Lăng sợ, nhưng mà chuyện tiểu thư quyết định, Đông Lăng nhất định ủng hộ đến cùng! Chỉ là… thế lực Tiêu gia dù sao cũng lớn như vậy…” Đông Lăng không thể không lo lắng, tiểu thư dù thực lực có mạnh mẽ như thế nào đi nữa cũng không có khả năng cùng một đại gia tộc đối nghịch!
“Tiêu gia? Kỳ thật ta vẫn muốn biết thực lực Tiêu gia đến cùng thế nào. Chỉ là vẫn không có cơ hội, lần này là một cơ hội tốt có thể xem một chút”. Rất nhiều đại gia tộc cũng thích che dấu thực lực, có nhiều cao thủ đều là ẩn dật không muốn lộ diện. Cho nên nếu không cẩn thận tưởng rằng chỉ có mấy người cao thủ chọc lầm vào sợ rằng sẽ có hại.
Nếu như Tiêu gia cũng che dấu thực lực như thế thì nàng cần tốn chút công phu mới đối phó được. Lần này Tiêu Khải Nguyên trốn trở về, nàng muốn xem hắn ứng phó chuyện này như thế nào để nàng có thể xem rõ thực hư của hắn!
“Nhưng mà làm như thế này , có mạo hiểm quá không ?” Đông Lăng không khỏi lo lắng. Đối với Tiêu gia bọn họ hiểu rõ cũng không nhiều, nếu như phía sau Tiêu Khải Nguyên còn có cao thủ khác vậy thì phiền toái rồi .
“Không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con?” Hoàng Bắc Nguyệt ưu nhã cong khóe môi nói. Làm việc mà lo lắng trước sau như vậy thì sao có thể thành việc lớn!
Nàng làm việc trực tiếp nhanh gọn, thích mạo hiểm. Hơn nữa nàng cảm thấy Tiêu Khải Nguyên cũng không có uy hiếp gì!