Phượng Nghịch Thiên Hạ

Chương 137: Minh Tranh Ám Đấu (11)



Ánh mắt dừng lại trên người hắn trong chốc lát liền thần sắc như thường dời đi chỗ khác.

Phong Liên Dực cười nhìn nàng, con ngươi màu tím nhạt càng có vẻ mênh mông như biển, sâu không thấy đáy.

Bị tổn hại? Tiết Mộng kia nàng không cần dùng đến một ngón tay cũng có thể giết chết, sẽ bị tổn hại mới là lạ, cái gì là ỷ mạnh hiếp yếu? Rõ ràng là nàng đi ức hiếp người khác.

Chỉ là Tiết Mộng rất xui xẻo, vậy mà không sợ chết khiêu chiến với nàng, kết quả như vậy cũng là chuyện đương nhiên, xui xẻo nhất chính là tất cả mọi người đều tưởng rằng Tiết Mộng thua trên tay một phế vật cái gì cũng không biết.

Trong lòng vừa nghĩ đến, Phong Liên Dực càng cảm giác được Hoàng Bắc Nguyệt rất phúc hắc, quá âm hiểm.

Tuy nhiên, loại phúc hắc cùng âm hiểm này, lại vô cùng giống hắn.

“Công chúa, lần trước ngươi đưa tới trà tốt nhất để ở chỗ nào, còn nhớ rõ không?” Phong Liên Dực ảm đạm cười, đôi mắt màu tím ôn nhuận nhìn về phía công chúa Anh Dạ.

Công chúa Anh Dạ biết hắn muốn pha trà khoản đãi các nàng, nhất thời vui mừng nói: “Ta biết, Dực ca ca cứ ngồi đây trước, ta đi pha trà!”

Nói xong vui vẻ chạy đi.

Trong lòng Hoàng Bắc Nguyệt thở dài một tiếng, thật là một thiếu nữ đơn thuần, bị người cố ý sai khiến cũng không có phát hiện ra mà vẫn vô cùng vui mừng.

Công chúa Anh Dạ vừa đi, thần sắc trên mặt của Hoàng Bắc Nguyệt liền đông lại như sương lạnh, ôm hai tay, ngước khuôn mặt nhỏ nhắn lên, lạnh lùng nhìn hắn, khí thế trên người không hề thua kém nam tử mắt tím lớn hơn nàng vài tuổi này dù chỉ một ít.

“Chuyện ngày hôm qua, ít nhiều Bắc Nguyệt quận chúa cũng giúp ta giá họa cho lệnh huynh.” Phong Liên Dực vẫn là thản nhiên mỉm cười, trong tươi cười mang theo vài phần yêu nghiệt.

Hoàng Bắc Nguyệt hừ lạnh: “Ta giúp ngươi nhưng là phải có trả giá.”

“Trả giá? Một viên Tị Thủy Châu còn chưa đủ sao?” Phong Liên Dực thản nhiên nói.


DMCA.com Protection Status