Trở lại Thái Đan Vương Viện, Trầm Tường vừa muốn gõ cửa viện của Đan trưởng lão, chỉ thấy âm thanh của Đan trưởng lão từ bên trong truyền đến.
- Ngươi là đến tìm Ngô Thiên Thiên sao?
Đan trưởng lão mở cửa, hỏi.
Trầm Tường gật đầu:
- Hiện tại còn kém một người!
- Ngày mai ta sẽ dẫn nàng đi tìm chưởng giáo lão đại, đến thời điểm đó ngươi nhất định phải mang nàng về cho ta!
Đan trưởng lão nói.
- Không thành vấn đề!
Trầm Tường cười cười, liền vội vàng rời khỏi, hắn trở lại trong mật thất của mình, lấy ra một hạt Nguyên Thần đan kia, tuy rằng chỉ có một hạt, thế nhưng đối với Thần hồn vẫn còn rất nhỏ của hắn mà nói vậy là đủ rồi.
Lần này đi Nam Hoang liều mạng cùng võ giả ma đạo, làm áp lực của hắn có chút lớn, hắn biết những môn phái ma đạo kia đều không phải ăn chay, người phái ra nhất định sẽ không yếu.
Mà Thái Vũ môn không bắt ép người, đều là tự nguyện xuất chiến, vì lẽ đó những cường giả Chân Võ Cảnh ngũ đoạn kia đều không có đi ra ngoài, bởi vì bọn hắn biết rõ võ giả ma đạo cường đại, dưới cái nhìn của bọn họ, người tuổi trẻ như Trầm Tường này cũng chỉ là đi chịu chết, huống chi hiện tại còn phải đến bên trong Nam Hoang, đây chính là hiểm địa số một số hai trên Thần Vũ đại lục.
- Tiểu Thí Long, nếu như ta vừa bắt đầu tu luyện Thần đạo, sẽ có lực lượng như thế nào?
Trầm Tường hỏi, đối với phương diện Thần đạo này, hắn có thể nói là không biết gì cả.
- Cái kia phải nhìn ngươi học thần thông nào.
Long Tuyết Di nói:
- Thần thông chính là lực lượng trạng thái Thần hồn sử dụng, giống như các ngươi nói tới những Thần võ kia, đạo lý đều không khác mấy, chỉ là thần thông rất ít, bây giờ ta chỉ nắm giữ năm cái mà thôi.
Chân mày Trầm Tường cau lại, Long tộc truyền thừa ký ức là phi thường khổng lồ, nhưng Long Tuyết Di cũng chỉ nắm giữ năm môn thần thông mà thôi, Trầm Tường chỉ thấy qua nàng sử dụng một môn thần thông tên là Thất Thập Nhị Biến, biến thành con thỏ nhỏ, sóc nhỏ gì đó, cảm giác tác dụng không quá lớn. (DG: giống Tây Du Ký nhở)