Trầm Tường cảm thụ Huyền Vũ kim cương giáp cùng hắn hòa hợp một thể, giống như là một bộ phận trên người hắn, dung nhập bên trong làn da của hắn, chỉ khi hắn cần, hắn có thể lấy ra Huyền Vũ kim cương giáp này bất cứ lúc nào!
Huyền Vũ kim cương giáp không thấy, thân thể Trầm Tường cũng khôi phục nguyên dạng, hắn mở mắt ra, liền điên cuồng cười lớn, kèm theo tiếng cười hắn phát sinh, trên người hắn bốc lên một trận kim mang, một bộ quần áo kim quang lòe lòe xuất hiện ở trên người hắn, đây là một bộ đầy đủ, còn có một đôi giày, nhìn rất uy vũ!
- Đây chính là Huyền Vũ kim cương giáp!
Trầm Tường nhìn bộ áo giáp trên người kia, mừng như điên nói, lúc này nhìn qua, cả người hắn tỏa ra một loại mị lực dị dạng, giống như một vị Thiên thần ngạo thị thiên địa, điều này làm cho Liễu Mộng Nhi không khỏi nhìn đến ngây ngốc, nàng vẫn là lần đầu tiên có loại cảm giác bị nam nhân hấp dẫn này, cái loại cảm giác này rất kỳ diệu...
Lúc này Trầm Tường không chỉ là chiếm được Huyền Vũ kim cương giáp, hơn nữa còn có thể dùng chân khí! Điều này làm cho hắn cảm giác được mình ở bên trong Huyền Vũ Huyền Cảnh chính là vô địch, hắn chính là thống trị người Huyền Vũ Huyền Cảnh, hắn chính là thần ở chỗ này!
Trầm Tường hơi suy nghĩ, bộ áo giáp màu vàng kim kia nhất thời biến mất, Liễu Mộng Nhi ở bên trong sững sờ cũng phục hồi tinh thần lại, khuôn mặt trắng xám tiều tụy hiện ra một vệt đỏ ửng, trái tim nhanh chóng nhúc nhích, loại cảm giác này làm cho nàng khẩn trương, thẹn thùng, bất lực, các loại tâm tình hiện lên trong lòng, làm cho nàng mờ mịt.
- Mộng Nhi tỷ, thương thế của tỷ khôi phục thế nào rồi?
Trầm Tường cười hì hì hỏi, lúc này tâm tình hắn rất tốt, nguyên bản hắn quyết định một khi bắt được Huyền Vũ kim cương giáp liền đi ra ngoài, nhưng hiện tại hắn phát hiện mình có thể dùng chân khí, đương nhiên phải ở chỗ này giết nhiều yêu thú một chút.
Dù sao Liễu Mộng Nhi cũng là cường giả một phương, rất nhanh liền đè ép loại tâm tình làm cho nàng tâm loạn này, lạnh nhạt nói:
- Khá hơn rồi! Chúc mừng ngươi, có thể được đến Thần khí bực này!
Liễu Mộng Nhi chỉ có thể đố kị cùng ước ao, hiện tại Trầm Tường đã có hai Thần khí.
Trầm Tường ngồi dưới đất, lặng lẽ mở cái hộp kia ra, bên trong quả nhiên là một hạt đan dược, hắn cũng không biết là đan dược gì, trực tiếp ném cho Tô Mị Dao nghiên cứu, sau đó lại mở tấm da thú kia ra.
- Huyền Vũ cường thân thuật!
Trầm Tường cau mày thì thầm:
- Người tu luyện Huyền Vũ cường thân thuật phải chuẩn bị tâm tư, quá trình phi thường gian khổ, nhưng cũng có thể làm cho ngươi được ích lợi không nhỏ...
- Đây là chúng ta đồng thời phát hiện, Mộng Nhi tỷ có muốn không? Ta sao cho tỷ một phần.
Trầm Tường nói.
- Không cần, không thích hợp ta!
Liễu Mộng Nhi cự tuyệt.
Trầm Tường lấy Thanh Long đồ ma đao ra, cười nói:
- Hiện tại có cơ hội, ta cho tỷ xem Thanh Long đồ ma đao, tỷ cho ta nhìn Chu Tước thần binh kia một chút đi!
Thanh Long đồ ma đao đặt ở mặt đất, thân đao phi thường thô ráp, nhưng nhìn kỹ có thể thấy trên mặt có vô số linh văn bé nhỏ, Liễu Mộng Nhi hết sức chăm chú mà nhìn, thời điểm nàng đưa tay đi lấy, không khỏi nhíu mày, bởi vì nàng cầm không nổi, mới vừa rồi nàng bị hòm thủy tinh kia làm trọng thương, vẫn không có khôi phục.
Trầm Tường cũng không nói chuyện, ở một bên lẳng lặng nhìn mỹ nhân tiều tụy khiến người ta thương tiếc này.
Công hiệu của Địa Ngục linh chi rất tốt, Liễu Mộng Nhi chăm chú nhìn linh văn trên thân đao, bất tri bất giác đã qua hơn một canh giờ, cũng khôi phục rất nhiều, bây giờ nàng có thể cầm lấy Thanh Long đồ ma đao, đúng như Trầm Tường nói, rất nặng, nàng phỏng chừng hiện tại cũng có mấy vạn cân.
Liễu Mộng Nhi lấy ra một tinh thể hình vuông, mỉm cười nói với Trầm Tường:
- Bây giờ ta muốn ghi lại những linh văn này vào thủy tinh, có thể không?
- Tùy tiện!
Trầm Tường cười nói, lúc này tâm tình của hắn rất tốt, huống chi hắn cùng Liễu Mộng Nhi đã trải qua nhiều chuyện như vậy, tuy rằng thực lực cùng địa vị hai người là một trời một vực, nhưng không có khúc mắc gì.
Liễu Mộng Nhi dùng tinh thể hình vuông kia lướt qua thanh đao, nhìn thủy tinh lập loè Bạch Quang, mặt lộ vẻ kích động, sau đó trả Thanh Long đồ ma đao lại cho Trầm Tường.
- Mộng Nhi tỷ, hiện tại đến tỷ lấy Chu Tước thần binh cho ta nhìn một chút rồi!
Trầm Tường thu Thanh Long đồ ma đao cẩn thận, vội vàng nói, hắn chỉ là hiếu kỳ mà thôi.
Chỉ thấy mặt Liễu Mộng Nhi hơi đỏ lên, cúi đầu tự hỏi cái gì đó, mặt cười cũng càng ngày càng hồng, có vẻ phi thường e thẹn, bất quá lại có một loại xinh đẹp khác.
- Không tiện coi như xong!
Trầm Tường nhìn ra được Liễu Mộng Nhi có chút thẹn thùng, hắn cũng không khỏi suy nghĩ miên man, điều này làm cho hắn đối với Chu Tước thần binh kia càng thêm hiếu kỳ.
Liễu Mộng Nhi khẽ cắn môi anh đào, suy tính một phen, thăm thẳm nói:
- Lúc ta còn rất nhỏ, cha mẹ ta một lần ra ngoài trở về, liền cho ta Chu Tước thần binh này, lúc đó bọn họ cũng không biết đây là Chu Tước thần binh, chỉ biết đó là Thần khí rất lợi hại, có quan hệ cùng Chu Tước, bọn họ cũng chưa nói cho ta biết từ nơi nào đạt được, hơn nữa lúc đó hai người trở lại đều bế quan thời gian rất dài, thật giống như là bị thương.
Trầm Tường lắng nghe, chuyện này đối với hắn vô cùng trọng yếu, bởi vì đây là đầu mối tìm kiếm Tứ Tượng thần binh cuối cùng!
- Vật kia là một sợi tơ rất dài, ta cũng không biết có ích lợi gì, bất quá một lần ta... ta lấy nó bao vây ở trên người, nó liền phát sinh biến hóa, sợi tơ kia biến thành trong suốt, vẫn bao quanh thân thể của ta, khó có thể lấy xuống, sau đó cho tới bây giờ đều ở trên người ta, tuy rằng như vậy, nhưng không có ảnh hưởng ta, trái lại giúp đỡ cho ta rất lớn, nhiều lần cứu tính mạng của ta.
Liễu Mộng Nhi hơi đỏ mặt nói.
Trầm Tường rõ ràng vì sao Liễu Mộng Nhi lại thẹn thùng, bởi vì Chu Tước thần binh kia ở trên người nàng, nghĩ đến điểm này, Trầm Tường hơi nhộn nhạo, trong suốt bao quanh thân thể, đây chính là phi thường mê hoặc.
Trầm Tường liếc nhìn trước ngực ngạo nhân kia của Liễu Mộng Nhi, lặng lẽ cười nói:
- Bị ghìm trụ còn có thể lớn như vậy...
Liễu Mộng Nhi hừ một tiếng, nói:
- Tuy rằng bao vây lấy thân thể của ta, nhưng ta không cảm giác được nó tồn tại, hơn nữa thời điểm gặp nước nó sẽ biến mất, hình như rất sợ nước vậy.
Trầm Tường nói:
- Chẳng trách, Chu Tước là hỏa, Huyền Vũ là thủy, cho nên thời điểm tỷ đụng vào Huyền Vũ kim cương giáp kia mới có phản ứng to lớn như vậy.
Liễu Mộng Nhi cũng gật đầu tán thành:
- Hiện tại ngươi hiểu chưa, ta cho ngươi xem rất bất tiện, bất quá ta không thể chiếm tiện nghi của ngươi, nhưng ngươi phải đáp ứng ta, không thể nói ra chuyện này!
Trầm Tường bỗng nhiên nhảy một cái, một mặt kinh ngạc, Chu Tước thần binh kia là quấn ở trên người Liễu Mộng Nhi, nàng cho xem, đây chẳng phải là...
Nghĩ tới đây, Trầm Tường mãnh liệt nuốt một ngụm nước, điều này làm cho Liễu Mộng Nhi đỏ mặt, thấp giọng mắng:
- Ta chỉ để ngươi xem phần lưng, đừng nghĩ xem phía trước!
- Có thể rờ không? Tỷ là sờ soạng Thanh Long đồ ma đao rất lâu!
Trầm Tường cười xấu xa nói, trong lòng một trận kích động.
Liễu Mộng Nhi nhíu chặt đôi mi thanh tú nhìn Trầm Tường, đầy mặt u oán, nàng không biết tại sao thái độ của mình đối với Trầm Tường sẽ cải biến to lớn như vậy, nếu như là trước đây không lâu, nàng nhìn cũng sẽ không cho Trầm Tường nhìn, nhưng hiện tại nàng cảm thấy không mâu thuẫn với Trầm Tường chút nào, bất tri bất giác, tâm tình phức tạp trong lòng nàng lần thứ hai xông lên đầu.
Nàng khẽ gật đầu:
- Không thể sờ lâu!
Trầm Tường ngẩn ra, nguyên bản hắn chỉ là nói đùa, nhưng không nghĩ tới Liễu Mộng Nhi này dĩ nhiên đáp ứng, hắn gật đầu cười nói:
- Có khi ta có biện pháp để Chu Tước thần binh này thức tỉnh!
Trầm Tường suy đoán là bởi vì Liễu Mộng Nhi không có Chu Tước chân khí, mới không có thể làm cho Chu Tước thần binh thức tỉnh, nhưng Chu Tước thần binh nhận định Liễu Mộng Nhi rồi, mới có thể theo nàng như thế.
Liễu Mộng Nhi cũng hơi chờ mong, nàng biết Trầm Tường có thể điều động Thanh Long đồ ma đao cùng Huyền Vũ kim cương giáp kia!