Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 562: Viện binh



Tiểu Mã tiếp nhận câu chuyện, nói: "Tôi cũng không hiểu, dựa theo cách nói trước đây của Tiểu Diệp Tử, Quỷ Mẫu là vì không muốn bị cậu đánh vào thôn, mới chủ động tấn công, muốn tiên hạ thủ vi cường đúng không, thế nhưng ả vì sao nhất định phải muốn liều chết sứt đầu mẻ trán với cậu chứ, ả có tu vi thâm sâu như thế, tại sao không đi tới nơi khác?"

"Cũng bởi vì ả có tu vi mạnh, cho nên mới không muốn rời đi."

Đối mặt với nghi vấn của mọi người, Diệp Thiếu Dương chậm rãi giải thích, "Ả không muốn buông tha những thủ hạ đang có trong tay, mà nếu mang theo bọn họ, cho dù đi tới đâu, cũng rất dễ bị người phát hiện, trừ khi đi Quỷ Vực. . . Ả biết nếu như ả trốn đi, tôi cũng vẫn sẽ truy ra được, sớm muộn gì cũng có thể tìm tới ả, vì thế thà không bằng quyết đấu một trận, giết chết tôi, lại thuận tiện bắt thêm một nhóm tù binh Quỷ Hồn, làm quỷ tốt cho ả."

Diệp Tiểu Manh nghe xong, chớp mắt hỏi: "Chuyện này với tu vi thâm sâu của ả, thì có quan hệ gì chứ?"

"Quan hệ ở chỗ: Nếu như ả không đủ mạnh, biết rõ chạy không thoát, trong lòng cũng sẽ nghĩ đến dùng may mắn để trốn thoát, thế nhưng ả quá mạnh, ả có lòng tin sẽ giết chết được ta, cho nên mới lựa chọn tiến công."

"Ả. . . rất mạnh, ngay cả huynh cũng không phải là đối thủ sao?" Diệp Tiểu Manh khó có thể tin nhìn hắn.

Diệp Thiếu Dương bất đắc dĩ nhún vai, nói: "Ta trước đây có suy đoán, ả có lẽ là một con La Sát Quỷ Mẫu, hoặc là U Linh Quỷ Mẫu, ta cũng không nghĩ ra, ả lại là một con Tu La Quỷ Mẫu. . ."

Đón ánh mắt không hiểu của đám người Tiểu Mã, giải thích nói: "Quỷ Mẫu có ba loại, La Sát Quỷ Mẫu dùng yêu pháp nhập đạo, U Linh Quỷ Mẫu dùng quỷ thuật nhập đạo, mà Tu La Quỷ Mẫu, nhưng là xông qua cửa sinh tử, tiến vào Tu La Đạo, xem như là bán tôn thần linh, tu vi của Tu La Quỷ Mẫu so với những loại Quỷ Mẫu khác cũng không mạnh hơn là mấy, nhưng bởi vì ả có một nửa hồn thân chính là thân thể Tu La, cho nên kháng tính đối với pháp thuật rất mạnh, tự thân cũng có thể thi triển một ít tiên pháp."

Diệp Tiểu Manh vẫn không hiểu rõ, cau mày hỏi: "Làm sao huynh biết ả là Tu La Quỷ Mẫu chứ?"

"Vầng thái dương dạng khí sóng hình cầu sau lưng ả, có tên là quỷ huyết nhãn, quỷ huyết nhãn của ả có màu vàng, có chứa đặc tính Tu La Đạo." Diệp Thiếu Dương nói xong, thở dài, "Quỷ và thần lại đồng cơ thể, loại hình thái dị thường này, ta chỉ thấy qua ở trong sách vở, không nghĩ tới sinh thời lại có thể gặp được một con như vậy, rõ là nhân sinh xui xẻo. . ."

Tiểu Mã vỗ vỗ bờ vai của hắn nói: "Cậu nên vì là có thể gặp được địch nhân cường đại mà cảm thấy may mắn mới đúng, như thế mới có thể biểu hiện được cậu không phải là người bình thường."

Diệp Thiếu Dương liếc hắn một cái nói: "Cút nhanh, tôi chính là người bình thường, tôi còn muốn sống thêm mấy năm nữa, tôi còn chưa tìm được vợ đây."



Tiểu Mã cười hì hì, len lén liếc mắt hướng nhìn Nhuế Lãnh Ngọc bên cạnh.

Kết quả bị Nhuế Lãnh Ngọc thấy, một cái tát đập tới, lạnh lùng nói: "Đã là lúc nào rồi, hai người các người có thể đứng đắn một chút không, có đánh hay không, không đánh thì chúng ta liền đi."

"Đánh, đương nhiên là đánh." Diệp Thiếu Dương lấy tay nâng cằm, quan sát Tử khí vây quanh thôn nhỏ, nói: "Tà Thần kia không biết là đi đâu rồi, bất quá hắn dù sao cũng bị thương, đã không còn là đối thủ, đối thủ chủ yếu bây giờ của chúng ta, chính là Tu La Quỷ Mẫu. Còn lại như Diệp Tiểu Thước. . . các người đều hiểu, trở về lại nghĩ cách sau, tạm thời không nói đến bọn họ.

Vấn đề hiện giờ là như vậy, Tu La Quỷ Mẫu thật đúng là hầu tinh, đem những người chết ở trong thôn đặt ở phía trước, chúng ta nếu như xông ra tìm Quỷ Mẫu quyết đấu, tất phải xông qua sự bao vây của bọn họ, những người này đã bị lệ khí che mờ thần trí, sẽ hạ tử thủ đối với chúng ta, hơn nữa ít nhất đều là tu vi lệ quỷ, đến lúc đó đám người này cùng Quỷ Mẫu trong ngoài giáp công chúng ta, tương đối phiền phức, cho nên chỉ có thể giải quyết trước bọn họ."

Diệp Tiểu Manh vừa nghe hắn nói như vậy, lập tức khuyên nhủ: "Thiếu Dương ca đừng mà, bọn họ đều là do đột tử, đã rất đáng thương, lại bị Quỷ Mẫu lợi dụng, tuy rằng biến thành như bây giờ, thế nhưng lỗi sai không phải là ở trên người bọn họ."

Uông Ngư nghe xong lời này, trầm giọng nói: "Thế nhưng không giết bọn họ, chúng ta sẽ không có cách nào tiếp xúc được với Quỷ Mẫu, đến lúc đó bị bọn họ tấn công vào thôn, tất cả mọi người đều phải chết. Nếu quả thật phải lựa chọn, vậy cũng chỉ có thể hi sinh bọn họ, để đổi lấy sinh mệnh của những người trong thôn, dù sao những người này mới là người sống."

Diệp Thiếu Dương ngẩng đầu nhìn hắn, lạnh lùng nói: "Nhiều oán quỷ như vậy, nói giết liền giết?"

Uông Ngư bày tay ra, nói: "Ta đương nhiên là không muốn vậy, nếu như ngươi có biện pháp khác, thì coi như là ta chưa nói gì."

Diệp Thiếu Dương trầm ngâm nói: "Biện pháp thì từ từ suy nghĩ, còn chưa phải dùng tới bước kia."

Lúc này Tứ Bảo đề nghị: "Tôi có biện pháp, những Quỷ Hồn này không thể giết, biện pháp thông thường cũng không thể lây tỉnh được bọn họ, thế nhưng có thể trực tiếp mở ra đường Âm Dương, dẫn bọn họ đi Ti Luân Hồi. . ."

Diệp Thiếu Dương cau mày nói: "Bọn họ làm sao sẽ ngoan ngoãn đi theo sự chi phối chứ?"

Tứ Bảo nói: "Có thể dùng siêu độ."



Diệp Thiếu Dương trầm ngâm nói: "Biện pháp này tôi sớm đã nghĩ tới, pháp thuật đạo gia chúng tôi thiên về giết không thiên về siêu độ, phương diện này không bằng phật gia các người, nếu để cho tôi một mạch siêu độ nhiều vong hồn lệ khí nặng như vậy, tôi làm không được, cậu là đệ tử phật gia, nhưng pháp lực của cậu cũng còn chưa đủ để siêu độ nhiều vong hồn như vậy."

Tứ Bảo nói: "Tôi đương nhiên là không làm được, nhưng chúng ta có thể tìm người tới để giúp một tay, việc này tuy rằng không dễ xử lý, thế nhưng có Phật Tông có năng lực mạnh có thể làm được."

Diệp Thiếu Dương nói: "Tìm người ở đâu chứ, Lạc Già Sơn hay là Ngũ Đài Sơn? Đợi được họ tới đây, món ăn đều đã nguội. Tung Sơn cách đây không xa, nhưng nếu nói tên lợn béo Thích Vĩnh Tính kia có năng lực mạnh, đánh chết tôi cũng không tin."

Tứ Bảo lắc lắc đầu nói: "Tung Sơn có bảy ngọn núi, Thiếu Lâm chẳng qua là phòng tạm thời đứng ở ngọn núi cao nhất, ngoài ra còn có một số khác trên đỉnh núi, cũng không thiếu ẩn tu giả, tôi có một sư thúc tên An Tĩnh Phong, là đại năng đương thời, linh căn đạt đến cấp tông sư, đang ẩn tu ở Thiếu Hoa Sơn, tôi đi tìm ông ấy tới đây."

Diệp Thiếu Dương nghe hắn nói như vậy, tựa hồ hiểu thông, liền hỏi: "Cậu gọi điện thoại cho ông ta à?"

"Gọi điện thoại vô dụng, sư thúc tôi tính tình cổ quái, tôi phải tự mình đi một chuyến, " Tứ Bảo suy nghĩ một chút nói, "Từ nơi này đến Lạc Dương cũng không xa, tôi đi nhanh về nhanh, nhiều nhất hai hoặc ba ngày sẽ trở lại."

Diệp Thiếu Dương quan sát đường đi, nói: "Vậy chúng tôi sẽ chống đỡ trước, cậu nắm chắc đấy, mau đi đi."

Tứ Bảo đáp ứng một tiếng, bước nhanh đi xuống chân núi.

Nhìn bóng lưng hắn xuống núi, Diệp Tiểu Manh có chút không yên lòng nói: "Hắn từ trong những quỷ hồn kia xông ra, sẽ không có vấn đề gì chứ?"

"Lấy pháp lực của hắn, những con quỷ kia cũng không làm gì được hắn." Diệp Thiếu Dương nói, "Vẫn là nên tự lo lắng cho chúng ta đi, phải nghĩ biện pháp chống đỡ đến lúc hắn trở về."

Diệp Tiểu Manh buồn bực hỏi: "Tượng thần lão tổ Diệp Pháp Thiện, chẳng lẽ sẽ không liên tục phóng ra cương khí nữa sao?"

Diệp Thiếu Dương chậm rãi lắc đầu, chỉ vào phía dưới, những con lệ quỷ đang không ngừng nhả nạp tử khí, nói: "Bọn người kia, đang không ngừng thôi động tử khí, tạo áp lực với kết giới, tiếp tục như vậy, kết giới sẽ thu nhỏ lại, đến lúc không thể thu nhỏ được nữa, khí tức trong ngoài mất thăng bằng, Quỷ Mẫu một khi phát lực, rất dễ có thể đánh vỡ kết giới, cho nên kết giới này chỉ có thể tạm thời bảo hộ chúng ta, coi như là cầu an, cũng chỉ có thể kéo dài hơn một quãng thời gian."

DMCA.com Protection Status