Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 120: Khai quan nghiệm yêu



Lão Quách chỉ chỉ Tiểu Mã đang bơm bánh xe: "Xin chào, chúng tôi vô tình đi ngang qua đây, bánh xe bị xì lốp, đành phải nán lại một chút, mọi người cứ tiếp tục công việc của mình, cố nén đau thương!”.

Nam tử đỡ quan tài gọi một thanh niên trẻ tới, thông báo cho hắn vài câu, thanh niên liền bước qua chỗ lão Quách, khách khí nói: "Có cần tôi giúp gì hay không?"

Lão Quách nói cám ơn, bảo không có việc gì, sau đó lại hỏi: "Tiểu tử, xin thỉnh giáo cậu một chút, người vừa mất là một người trẻ tuổi?"

Thanh niên thở dài, nói: "Là biểu muội của tôi, mới mười tám tuổi đã chết đuối!”.

Lão Quách đưa cho hắn một điếu thuốc, ân cần hỏi: "Tôi nghe nói người chết phải đưa đến phần mộ tổ tiên trong thôn của các cậu, tại sao lại đưa người ta đến chỗ này?"

"Thôn chúng tôi có quy tắc, nhà nào có người chết bất đắc kỳ tử thì không thể đưa vào phần mộ tổ tiên, cũng không được hoả táng, phải đem chôn giữa sườn núi. Thôi, tôi phải đi làm việc đây!". Hắn phất phất tay, chạy về trong đội ngũ đưa đám.

Diệp Thiếu Dương chăm chú nhìn bốn người khiêng quan tài, hai người bên trái tựa hồ đang rất mệt nhọc, gồng sức gánh vác, quan tài nghiêng hẳn về phía bọn họ.

Lão Quách cũng phát hiện ra sự dị thường, trầm giọng nói: "Nghiêng bên trái, đón yêu thần. Thi thể này... có gì đó không ổn!"

Đội ngũ đưa ma men theo con đường nhỏ phía trước, đi tới một mảnh đất trống, đạo sĩ kia liền kêu lên: "Dừng!"

Mọi người dừng lại, đặt quan tài xuống đất.

Đạo sĩ lấy ra la bàn, bộ dáng khoan thai, đi tới đi lui trong vòng 20 mét, sau đó chọn một chỗ, cũng không giải thích vì sao, dùng chân đạp đạp, nói rằng: "Đào đất!”.

Mấy người trẻ tuổi cầm cuốc xẻng tiến lên vị trí đó, không bao lâu sau, họ đã đào xong một cái hố. Dưới sự chỉ huy của đạo sĩ, hai người khiêng quan tiến lên, đặt quan tài gỗ lim vào hố, định đóng đinh quan tài.

Diệp Thiếu Dương lúc này mới bước tới, nhẹ nhàng nói: "Quan tài không thể hạ táng."

Tất cả mọi người đồng loạt quay về phía hắn, kinh ngạc nhìn cái người xa lạ này, ánh mắt của một vài người đã hiện lên sự phẫn nộ.

Tiểu Mã đuổi theo, kéo y phục của hắn, nhắc nhở: "Chớ có nói lung tung, cẩn thận bị đánh!"

Đạo sĩ kia cảm giác quyền uy của mình bị khiêu khích, hậm hực nhìn Diệp Thiếu Dương, hung tợn nói: "Vì sao không thể hạ táng?"

"Trên người người chết có yêu khí, không thể chôn!". Diệp Thiếu Dương rất bình tĩnh đáp, thế nhưng lời nói đó của hắn đã đưa đến một trận sóng to gió lớn trong đội ngũ đưa ma.

Nông dân vốn mê tín, thời điểm đưa ma lại kiêng kị nhất là nghe mấy chuyện thi biến, chưa kể người ta còn chết bất đắc kỳ tử, họ lại càng kiêng kị hơn.

Mà tên đạo sĩ kia cứ luôn mồm bảo chôn thi hài, Diệp Thiếu Dương lại bảo không được chôn, chẳng khác nào tát vào mặt y, y chỉ thẳng vào mặt Diệp Thiếu Dương, nói: "Ngươi là ai, tại sao dám yêu ngôn hoặc chúng, nói hưu nói vượn, có tin đạo gia ta niệm Nát Lưỡi Chú cho ngươi câm không?"


DMCA.com Protection Status