Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 43: Tụ linh trận (2)



Ánh mắt của Diệp Huyền trở nên lạnh lẽo:

- Sao hả, chẳng lẽ còn muốn ta tự mình động thủ?

- Không, không.

Vương Việt bất chấp xót của, vội vàng nhét lệnh bài của mình vào khe thẻ, chỉ nghe cạch một tiếng, thạch môn mở ra, để lộ ra một phòng tu luyện rộng ước chừng mấy mét vuông trước mặt Diệp Huyền.

Vương Việt cẩn thận lùi lại:

- Huyền thiếu, nếu đã không còn việc gì thì chúng ta đi trước đây.

- Cút!

Khẽ quát một tiếng, Diệp Huyền cũng không thèm quay đầu lại mà đi thẳng vào trong phòng tu luyện đóng thạch môn lại.

- Chết tiệt.

Trong tiếng xì xào bàn tán của mọi người, Vương Việt chửi thầm một tiếng trong lòng, ba tên mặt đỏ bừng, chật vật cúi đầu chạy ra khỏi đại sảnh, để lại một đám người trợn mắt há mồm ra nhìn.

Sau khi Diệp Huyền tiến vào phòng tu luyện thì quét mắt nhìn quanh phòng.

Cả phòng tu luyện đại khái rộng không tới mười mét, không tính là lớn, nhưng để cho một người tu luyện thì cũng đã đủ lắm rồi.

Trên vách tường của phòng tu luyện có từng đạo linh văn phức tạp loé sáng, những linh văn này cứ cách chừng mười giây lại loé sáng một lần, mỗi lần nó loé lên thì đều có một đạo huyền khí cực kỳ nồng đậm thẩm thấu từ bốn phía vách tường vào, khiến cho huyền khí bên trong phòng tu luyện lúc nào cũng ở trạng thái nhiều gấp ba lần bên ngoài.

- Mức độ huyền khí dày đặc gấp ba lần bên ngoài, cho nên thời gian ngưng luyện huyền khí chỉ bằng một phần ba khi ở bên ngoài.

Diệp Huyền thầm gật đầu, có phòng tu luyện thế này, tốc độ khôi phục thực lực kiếp trước của hắn lại nhanh thêm vài lần.


DMCA.com Protection Status