Hắn theo bản năng lấy Tử kim giác của Lôi Tích từ trong nhẫn chứa đồ ra.
Tác dụng của Tử Kim giác cũng tương tự như Huyền Linh bích của Thanh Lan Thánh địa, đều dùng để chứa điểm công lao của tông môn, điểm Tử Kim cần thiết để đổi dan dược chưa trong Tử Kim giác này.
Có điều Tử Kim giác này vừa bị hắn nắm vào trong tay, lập tức Thạch Mục lại thu về.
Tử Kim giác này cũng giống Huyền Linh bích, đều là thứ cần huyết khế, Thạch Mục tuy rằng tìm tòi thần hồn của Lôi Tích cũng nhưu đóng giả người này nhưng không có cách nào thăm dò Tử Kim giác, vì lẽ đó hiện giờ hắn căn bản không biết bên trong Tử Kim giác có bao nhiêu điểm cả.
Tên đan đồng trước mắt khá là lanh lợi, vạn nhất điểm Tử Kim trong Tử Kim giác không đủ đổi Nguyên Dương đan, vạn nhất chữa lợn lành thành lợn què, khiến đối phương hoài nghị vậy thì không ổn.
- Điểm Tử Kim của ta không đủ đổi Nguyên Dương đan, thế nhưng linh thạch cực phẩm không thiếu.
Thạch Mục thăm dò nói.
- Sư huynh, linh thạch cực phẩm không thể dùng để mua đan dược trực tiếp, có điều trước tiên ngài có thể đi Công Huân điện đổi linh thạch cực phẩm thành điểm Tử Kim, sau đó trở lại đổi đan dược.
Đan đông nghiêng đầu suy nghĩ một chút, sau đó đề nghị.
- Haizzz, xem ra còn phải đi một chuyến nữa, đa tạ.
Thạch Mục giả bộ oán hận một câu.
Ra khỏi đan khư, Thạch Mục lại gọi ra Bạch hạc, bay tới một ngọn núi khác.
Ngọn núi này cũng không phải Công Huân điện mà tên đan đồng kia đề cập.
Khoảng cách ngọn núi kia khá xa, phi hành chừng thời gian một nén hương bạch hạc mới hạ xuống, cũng không phải rơi xuống đỉnh núi mà rơi xuống sườn núi.
Ở giữa sườn núi có một con đường cụt, bên trên có một sơn động to lớn.
Thạch Mục đứng ở trước sơn động, ngẩng đầu nhìn lên thấy nham thạch trên hang núi viết ba chữ lớn màu đỏ tươi: Linh khu đài.
Ở lối vào có một tầng kim quang che phủ, hiển nhiên là một loại cấm chết kết giới lợi hại.
Thạch Mục xoay tay lấy ra huy chương màu tím, giơ về phía trước, trên tấm huy chương bắn ra một luồng hào quang, hòa vào trong màn sáng vàng kia.
Cấm chế kia lập tức xuất hiện một khe hở rộng chừng một người, Thạch Mục không chút chần chừ, tiến vào trong.
Vào trong sơn động, khung cảnh trước mắt hắn sáng lên, trong sơn động này không hề có cảm giác chật chội, ngược lại vô cùng rộng rãi, trống trải.
Đỉnh sơn động vô cùng cao, giống như đào rỗng cả ngọn núi, đỉnh sơn động ở ngoài cũng chính là đỉnh núi.
Chỉ thấy bên trên đỉnh sơn động được khảm mấy trăm viên bảo châu to bằng đầu người, tỏa ra ánh sáng trắng lạnh, chiếu rọi tới mọi vị trí trong sơn động.
Ánh mắt Thạch Mục quét qua, nhìn toàn bộ sơn động một lần, phát hiện bên trong phân bố theo hình tiên thiên bát quái. Trong sơn động phân bố tám bệ đá, trên mỗi bệ đá đều có mấy chục giá sách làm bằng Tử Vân mộc, cao tới trăm trượng, bên trên đặt các loại sách cổ.
Thân hình hắn lóe lên, tốn hơn nửa giờ mới có thể xem lướt qua tám bệ đá này một lần.
Hắn phát hiện số lượng tàng thư của Ly Trần tông khi so với Thanh Lan Thánh địa thì ít hơn không ít, trong đó đại đa số là các loại bí tịch có liên quan tới pháp môn Đạo gia cùng với sách cổ nghiên cứu thuật luyện đan luyện khí.
Mặt khác trong số sách cổ liên quan tới tông môn có một phần rất lớn là ghi chép về hệ thống và tư tưởng đạo giáo.
Sau khi đi một vòng, Thạch Mục bất ngờ phát hiện ở Linh khu đài này không có đệ tử cũ chuyên môn trông coi, đang buồn bực không biết các đệ tử làm cách nào để đổi sách thì thấy một tên đệ tử Ly Trần tông phi thân qua cạnh hắn, hạ xuống giữa bệ đá bát quái.
Ở giữa bệ đá bát quái có một trụ đá hình vuông, bên trên tử văn dày đặc, điêu khắc nhiều loại phù văn kỳ lạ.
Tên đệ tử kia sau khị hạ xuống trụ đá, lấy ra một chiếc sừng ngọc màu tím, đặt lên trên trụ đá.
Ngay sau đó, một luồng ánh sáng trắng từ trọng trụ đá bắn ra, hóa thành một khối ngọc giản, rơi vào trong tay tên đệ tử kia.
Cấu trúc phù trận của cây trụ đá này khá giống với tháp linh của Thanh Lan Thánh địa.
Trong thời gian này, Thạch Mục điều khiển bạch hạc đi quanh một vòng, vừa đi vừa nghỉ.
Mãi cho tới trạng vạng tối, hắn mới trở về động phủ của mình.
Trong mấy ngày tiếp theo, Thạch Mục đi tới vài chỗ mà đệ tử bình thường của Ly Trần tông có thể tiếp xúc như nơi luyện chế pháp bảo linh khí Đạo Khí các một lượt, kết hợp với ký ức của Lôi Tích, cuối cùng đã hiểu rõ việc sinh hoạt tu luyện bình thường của đệ tử Ly Trần tông.
Không thể không nói Ly Trần tông ở phương diện luyện khí luyện đa xác thực vượt qua Thanh Lan Thánh địa, có không ít loại đan dược khiến người thèm nhỏ dãi.
Trong thời gian này, hắn cũng tới Công huân điện một chuyến, biết được linh thạch cực phẩm có thể đổi thành điểm tử kim với tỉ lệ 1:1, điểm này khá tương tự với Thanh Lan Thánh địa.
Mặt khác Thạch Mục còn phát hiện bên trong Ly Trần tông còn một khu giao dịch tự do nằm ngoài tông môn gọi là Dịch Lan phường, nằm trên Cực Âm phong, một trong mười ngọn núi quan trọng của Ly Trần tông, quy mô tương đương với Thông Lưu phường.