Đích Nữ Vô Song

Chương 314:





Editor: Vy Vy 1505

Chính điện Xuân Dương cung trang trí lấy màu vàng hơi ngả hồng nhạt làm chủ đạo, trên giá tử đàn bách bảo bày đồ cổ nhiều màu, mỗi một món đều có nét đẹp riêng nhưng lại phụ trợ lẫn nhau, có vẻ ấm áp mà tôn quý. Bức rèm che thấp thoáng, trong điện vẫn chưa đốt hương, mà bày dưa và trái cây tươi mới, hương trái cây thoang thoảng thanh nhã như gia đình bình thường, hoàn toàn không giống hoàng cung rộng lớn túc mục, bên trong tôn quý là lục đục với nhau.

Vũ Hoàng Hãn nhìn quanh mọi nơi, không hiểu sao liền cảm thấy thả lỏng, vui vẻ thoải mái.

"Mời Lục hoàng huynh dùng trà!" Vừa vặn Mộc Tê dâng trà, Bùi Nguyên Ca liền nhường đường: "Đây là Bích Loa Xuân, là trà Quan Châu thường uống, bởi vì trà thường trồng xen cây ăn quả, hoa tươi và trúc xanh, bởi vậy lá trà được nhiễm hương trái cây, mùi hoa, hoặc hương lá trúc, không quá giống lá trà nguyên mùi ở kinh thành hay bán. Lục hoàng huynh thử xem, nếu không thích, lại kêu các nàng đổi trà."

Tuy rằng tò mò nguyên do Vũ Hoàng Hãn tìm nàng, nhưng Bùi Nguyên Ca cũng không nóng lòng hỏi.

Vũ Hoàng Hãn nhấp nhẹ một ngụm, chỉ cảm thấy trong miệng mùi hoa bốn phía, kết hợp với mùi thơm của lá trà thành một loại phong vị khác, thế nhưng ngay cả tích tụ trong lòng cũng tiêu tán một chút, nhịn không được khen: "Trà thơm quá, ta nhịn không được muốn xin một ít, trở về pha uống, không biết Cửu đệ muội có chịu chia sẻ thứ yêu thích hay không?"


"Lục hoàng huynh nói đùa, ta lập tức kêu Thanh Đại chuẩn bị!" Bùi Nguyên Ca cười nói, quay đầu phân phó xuống.

"Lúc trước ta cũng đã tới Xuân Dương cung, khi đó tuy gọi là Xuân Dương nhưng lại lạnh như băng, Cửu đệ muội vừa gả vào, nơi này giống như xuân về hoa nở, làm cho toàn bộ cung điện đều ấm áp. Khó trách từ lúc đón dâu, Cửu hoàng đệ càng ngày càng lưu luyến gia đình, công vụ xong cũng không nguyện ý ở Kinh Cấm Vệ thêm một khắc nào!" Vũ Hoàng Hãn không phải không hâm mộ, vẫn mang theo ý cười nhưng trên nét mặt lại xuất hiện thản nhiên chua xót và mệt mỏi: "Mặc kệ bên ngoài có bao nhiêu phong ba bão táp, trở lại nơi này liền cảm thấy an tâm... Có đôi khi, ta thực hâm mộ Cửu hoàng đệ!"

Hắn không nói rõ, nhưng Bùi Nguyên Ca cũng đoán được hắn cảm khái cái gì.

Án khoa cử làm rối kỉ cương, Vũ Hoàng Hãn bỗng nhiên nổi tiếng, lập tức chủ trì khoa cử, trên triều đường hiển lộ bản lĩnh, đang xuôi gió xuôi nước, trở về Chiêu Hoa cung lại đối mặt con trai trưởng chết non. Hoàng Mặc nói, với sự khôn khéo của Vũ Hoàng Hãn, chỉ sợ cũng có thể nhận thấy được dấu vết để lại, cho nên mới cảm khái như vậy.

Đối với loại chuyện này, Bùi Nguyên Ca không tốt nói thêm gì, trầm tư một lát, nói: "Kỳ thật trên đời này không có gì là đương nhiên, rất nhiều chuyện đều cần chính mình kinh doanh, chậm rãi ma hợp lẫn nhau, không có khả năng một lần là xong."

Nàng nói hàm súc, nhưng Vũ Hoàng Hãn lại có thể hoàn toàn hiểu, cười nhẹ nói: "Lời tuy như thế, nhưng kinh doanh và ma hợp cũng cần phải cảm thấy đối phương đáng giá mới làm được. Chỗ như hoàng cung, tin sai người một lần cũng đã đủ mất mạng, đã tín sai một lần mà còn muốn tiếp tục tin tưởng, thật sự quá khó khăn." Dừng một chút, lại nói: "Nhưng mà cũng không sao, ở hoàng cung nhiều năm như vậy, ít nhất ta nhận thức được một chuyện, thế gian này không có khả năng thập toàn thập mỹ, chắc chắn sẽ có tiếc nuối và không đủ, nhưng không thể bởi vì có tiếc nuối và không đủ liền buông bỏ, cuối cùng chỉ là miễn cưỡng qua ngày mà thôi."


Thoạt nhìn, hành vi của Đỗ Nhược Lan lần này làm cho Vũ Hoàng Hãn vô cùng bất mãn.

Tuy tạm thời còn không động đến địa vị của Đỗ Nhược Lan, nhưng nàng muốn lại được Vũ Hoàng Hãn tín nhiệm chỉ sợ rất khó...

Bùi Nguyên Ca thở dài, tuy có chút lo lắng cho tình cảnh của Đỗ Nhược Lan, nhưng chuyện này nàng cũng không thể cầu tình vì Đỗ Nhược Lan, nàng đã đề điểm, mà Vũ Hoàng Hãn hiển nhiên cũng trả lời nàng, lại dây dưa sẽ quá phận. Huống chi Hoàng Mặc còn trịnh trọng dặn dò, làm cho nàng không cần nhúng tay chuyện nhà của Vũ Hoàng Hãn, cuối cùng cũng chỉ có thể sâu kín thở dài, nhẹ giọng nói: "Đời người không như ý, chỉ cầu được tám chín phần thì nên thỏa mãn."

"Đúng vậy, trên đời này có mấy ai có thể giống Cửu hoàng đệ và Cửu đệ muội ân ái tình thâm như vậy? Trong hoàng cung tình người bạc bẽo, mỗi người đều cô tịch, muốn tin tưởng một người không dễ dàng, gặp được người có thể tín nhiệm đã không dễ, muốn làm cho người này cũng tín nhiệm mình lại khó càng thêm khó..." Vũ Hoàng Hãn thở dài, vẻ mặt xa xưa, lập tức cười nói: "Quên đi, không nói chuyện làm cho người ta sầu não nữa, nói chính sự! Thọ Xương Bá thế tử Phó Quân Thịnh từ Tần Dương quan về kinh, chuyện này Cửu đệ muội hẳn là biết?"

Trước đó Liễu phu nhân huyên ồn ào huyên náo, chuyện này Bùi Nguyên Ca đương nhiên biết, gật gật đầu.

"Ba năm này Phó Quân Thịnh đều dốc lực ở Tần Dương quan tác chiến với Kinh quốc. Từ lần trước nghị hòa, Kinh quốc tam hoàng tử và Triệu thống lĩnh ở kinh thành bị ám sát, thực lực Kinh quốc tổn hao nhiều, mấy năm nay tuy vẫn có giao phong với Đại Hạ, nhưng đã không dũng mãnh bằng trước. Lần này, Kinh quốc đã không chịu được quanh năm suốt tháng chiến tranh, chuẩn bị lại cầu hòa với Đại Hạ ta, cho nên Phó Quân Thịnh mới có thể về kinh thành. Nghe nói phụ hoàng đã ra quyết định, ít ngày nữa sứ giả Kinh quốc sẽ vào kinh nghị hòa."


Bùi Nguyên Ca lại gật gật đầu.

Tuy rằng nay thế lực Kinh quốc tổn hao nhiều, lần nào tác chiến với Đại Hạ cũng thua, nhưng dù sao cũng là nước lớn, Đại Hạ cũng không thể nào hoàn toàn tiêu diệt Kinh quốc, dưới tình huống như vậy, thay vì quanh năm suốt tháng chinh chiến, không bằng làm cho Kinh quốc cúi đầu xưng thần, nghị hòa ưu việt nhiều hơn. Bởi vậy Hoàng đế đáp ứng Kinh quốc nghị hòa cũng trong tình lý.

Thấy Bùi Nguyên Ca cũng không hỏi nguyên nhân vì sao nghị hòa với Kinh quốc, trong lòng Vũ Hoàng Hãn lại lần nữa thở dài.

Sống ở hoàng cung, nhìn quen hậu phi lục đục với nhau, với hắn mà nói nữ tử thông minh cũng không hiếm thấy, nhưng nữ tử giống Bùi Nguyên Ca nhạy bén sâu sắc với chính trị thật vô cùng hiếm có, theo hắn thấy, với trí tuệ của Bùi Nguyên Ca, rất nhiều lúc nói chuyện với nàng hoàn toàn không cần giải thích, nàng cũng có thể hiểu được thâm ý trong đó.

"Căn cứ tin tức ta nhận được, sứ giả Kinh quốc mang đến một bức tranh thêu, nói Kinh quốc thêu thùa đứng hàng đầu, nếu Đại Hạ muốn Kinh quốc thần phục, phải làm cho bọn họ tâm phục khẩu phục, nếu có ai thêu ra tác phẩm xuất sắc hơn tranh thêu bọn họ mang đến, bọn họ mới chịu phục." Vũ Hoàng Hãn giải thích: "Đương nhiên, đây chỉ là trên danh nghĩa bọn hắn nói cho dễ nghe, thực tế chính là khiêu khích Đại Hạ, muốn làm giảm uy thế của chúng ta, hòng lấy quyền chủ động khi nghị hòa. Đó là một cơ hội tuyệt diệu với chúng ta, nhưng cũng là cơ hội tuyệt diệu với đám người Vũ Hoàng Diệp."

Bùi Nguyên Ca hiểu được ý của hắn, mặt lộ vẻ trầm tư.

Đây thật là cơ hội rất tốt, Kinh quốc muốn khiêu khích Đại Hạ, đưa ra việc đấu thêu, nếu tranh thêu của ai có thể thắng bọn họ chính là làm vẻ vang Đại Hạ, như vậy danh dự và địa vị của chủ nhân tranh thêu sẽ theo đó tăng cao, thế lực sau lưng người đó cũng sẽ vinh quang. Nay Vũ Hoàng Diệp bị cấm túc, Liễu quý phi vừa mới đoạt lại quyền chưởng cung, đang cần cơ hội lập uy, tuyệt đối sẽ không bỏ qua đấu thêu lần này.

Đương nhiên, đối với Vũ Hoàng Mặc và Vũ Hoàng Hãn cũng giống nhau, nếu người của bọn họ có thể thắng được đấu thêu lần này, là một cơ hội nổi danh tuyệt hảo, có thể tiến thêm một bước áp chế thanh thế Vũ Hoàng Diệp.


"Lục hoàng huynh muốn ta làm gì?" Bùi Nguyên Ca hỏi.

Vũ Hoàng Hãn mỉm cười: "Nghe nói tay nghề thêu của Cửu đệ muội tuyệt hảo, tự nhiên hy vọng muội có thể toàn lực ứng phó, áp Vũ Hoàng Diệp và Liễu thị một đầu. Ngoài ra, xác thực cũng còn một việc muốn nhờ Cửu đệ muội hỗ trợ." Hắn cũng không nói thẳng, ngược lại trầm ngâm một lát, mới nói: "Cửu đệ muội từng tham gia Liễu phủ thọ yến, không biết ấn tượng của muội với Liễu Băng Y con gái Liễu Hằng Nhất như thế nào?"

Liễu Băng Y?

Bùi Nguyên Ca đột nhiên nhớ tới nữ tử kia ở Liễu phủ thọ yến, dung mạo tú lệ nhã mỹ, tâm tư nhạy bén, hiển nhiên thực thông minh, lại liên tưởng đến Hoàng Mặc từng nói, đã phản ứng lại: "Lục hoàng huynh muốn làm cho Liễu Băng Y bộc lộ tài năng trong đấu thêu lần này sao? Không tệ, nếu Liễu Băng Y có thể nở mày nở mặt, cũng sẽ làm cho Liễu quý phi xem trọng vài phần, đối với Liễu Hằng Nhất cũng là một cơ hội."

Lần này Liễu Cẩn Nhất bị phạt đóng cửa tự kiểm điểm, nói vậy cũng sẽ làm cho Liễu quý phi có cảm giác nguy cơ.

Hơn nữa, Liễu Cẩn Nhất bị tạm thời tước chức vị Lại bộ thượng thư, nhưng không có người thích hợp tiếp nhận, tình hình này đối với Liễu quý phi mà nói tất nhiên khắc sâu ấn tượng, nàng hẳn có thể ý thức được, tình hình trước mắt, chỉ bằng Liễu Cẩn Nhất đã không đủ bảo





DMCA.com Protection Status