Cái gì?
Thập Nhất cứng đờ, đây là lần đầu tiên trong khoảng † thời gian này chủ tử mở miệng nhắc đến Lục gia, anh ta tưởng chủ tử vĩnh viễn sẽ không nói ra.
“Nói với Lục gia, tôi muốn gặp con tôi, không phải sắp đi siêu âm rôi à, tôi muôn thời gian một ngày, cùng nhau đi siêu âm.
Anh không hề nhắc tới cái tên “Lục Họa” đó.
Thập Nhật không biệt sao lại chủ tử nhà THÌnh đột nhiên muôn siêu âm, nhưng trong bụng Lục Họa là tiêu chủ tử nhà mình, Thập Nhất bèn gật đầu: “Vâng.”
Lục gia.
Hạ Tịch Quán rất nhanh đã nhận: được tin, Thượng Quan Mặc muốn thăm con, muôn đi siêu âm với Lục Họa.
Thượng Quan Mặc không biết tình trạng hiện tại của Lục Họa, mỗi ngày Lục Họa đều chỉ có thê ở trong phòng vô khuẩn, kiểm tra thai kì của cô đều là Hạ Tịch Quán một tay phụ trách, không cân đi bệnh viện.
Hơn nữa sức khỏe bây giờ của Lục Họa không thích hợp đi ra ngoài, không khí bên ngoài chất lượng kém, Lục Họa không chịu nồi một chút dày VÒ này.
Lục Hàn Đình nghĩ kế nói: “Hay là chúng ta đừng nói tin này cho Họa Họa.”
“Vì sao không nói cho Họa Họa?” Hạ Tịch Quán cười khổ: “Anh cảm thấy một khi nói cho Họa Họa, Họa Họa nhất định sẽ đồng ý, đúng không?”
Lục Hàn Đình vươn tay ôm vai vợ mình: “Thế em thấy Họa Họa có sức chóng, cự với vị Thư ọng, Quan thiếu chủ này sao? Không có.’ Hạ Tịch Quán thở dài một cái, sau đó tựa đầu vào trên vai chồng mình: “Chính vì vậy, chúng ta làm bố mẹ phải hiểu tâm ý con gái mình, sao lại nhân tâm gạt con bé?”
Hạ Tịch Quán đi tới phòng vô khuẩn, Lục Họa chưa ngủ, cô ngồi ở chỗ kia, đang ở thiêu thùa may vá.
Trong khoảng thời gian này cô rất buôn chán, cho nên học thêu thùa một chút, làm cho đứa bé trong bụng một đôi giày nhỏ xinh xinh.
Tụy là vẫn không được tinh xảo xuất sắc, thế nhưng mỗi một đường kim đều là tâm huyết của cô, bây giò mới hoàn thành được chưa đến một nủa.
Khí huyết Lục Họa vẫn không tốt, sắc mặt tái nhợt, ngày ây chụp ảnh là có thoa son, bằng không ai nhìn vào cũng sẽ cảm giác cô ngã bệnh.
“Họa Họa, sao con chuea ngủ?” Hạ Tịch Quán dịu dàng vuốt tóc con gái.
“Mẹ, con cả ngày ngủ mãi, bây giờ vẫn chưa buồn ngủ, Tiểu Diệp Diệp ở trong bụng con đang quậy âm ï đây này, con cũng không ngủ được.” Lục Họa đưa tay đặt trên bụng mình, dịu dàng cười nói.
Tiểu Diệp Diệp ở trong bụng mẹ rất hiệu động, ngay cả lúc Hạ Tịch Quán kiểm tra đều phát hiện cậu nhóc này ở trong nước ối lăn qua lộn lại, tương lai ra đời nhất định là một cậu chàng nghịch ngợm.
“Họa Họa, có chuyện này mẹ muốn nói cho con biệt.”
“Là chuyện gì vậy ạ?”
“Thượng Quan Mặc gửi tin đến.”
Cái gì?
Cây kim trong tay Lục Họa không cần thận đâm vào ngón tay mình.
“Họa Họa, con không sao chứ, có bị thương không, đê mẹ xem.”
Lục Họa lắc đầu: “Mẹ, con không sao, mẹ mới vừa nói cái gì, Thượng Quan Mặc gửi tin đến ư, anh ấy nói gì vậy ạ?”