Côn Luân Ma Chủ

Chương 571: Giao chiến với tông sư



Kiều Liên Đông cầm đao bước tới, vẻ mặt đầy sát khí.

Sở Hưu ngẩng đầu lên nhìn thông đạo mình đánh ra trước đó, y trầm giọng nói với Lã Phụng Tiên: “Lã huynh, ngươi không cần để ý tới ta, trước hết giữ vững thanh Phương thiên họa kích kia đã, đừng để nó rơi vào tay kẻ khác.”

Dứt lời Sở Hưu trực tiếp niết thành Nội Phược Ấn, quay người lao vào một hành lang nào bị đánh thủng lúc. trước bỏ trốn.

'Thấy hành động này của Sở Hưu, Kiều Liên Đông do. dự một chút, có điều vẫn đuổi theo phía sau.

Truyền thừa Ôn Hầu ở đây xem ra trong chốc lát cũng chẳng phân thắng bại được. Hơn nữa cho dù có phân thắng bại còn có Đổng Tề Khôn và Hứa Đình Nhất ở đây, hai người bọn họ chắc chắn sẽ có một trận long tranh hổ đấu.

Cho nên mình cứ xử lý tên Sở Hưu này trước đã, lúc. về tranh đoạt với họ cũng không muộn.

Nghĩ như vậy, Kiều Liên Đông chỉ do dự một chút rồi lập tức đuổi theo Sở Hưu.

Lã Phụng Tiên phía sau nhíu mày, có điều hắn không mấy lo lắng.

Hắn biết tính cách Sở Hưu, bình thường Sở Hưu tuyệt đối không để bản thân sa vào hiểm địa. Nếu Sở Hưu nói mình nắm chắc, vậy chắc chắn y có năm chắc.

Còn lúc này trong hành lang kia, cho dù Sở Hưu bộc phát uy lực của Nội Phược Ấn, Kiều Liên Đông vẫn đuổi theo không bỏ.


Tốc độ Nội Phược Ấn có nhanh cũng không thể vứt bỏ một vị tông sư võ đạo như Kiều Liên Đông.

Đương nhiên Sở Hưu vốn cũng không định vứt bỏ Kiều Liên Đông.

Tiếp tục chạy về phía trước một khắc đồng hồ, một cung điện xuất hiện trước mắt Sở Hưu. Sở Hưu trực tiếp nhảy vào trong. Xuất hiện trước mắt hắn chính là Viêm Xích Tiêu bị giam cầm tại đây.

Thấy Sở Hưu không ngờ lại trở về, Viêm Xích Tiêu không khỏi kinh ngạc: “Sao ngươi lại về đây?”

Sở Hưu cười hắc hắc hai tiếng nói: “Mang tới cho ngươi một lễ vật lớn!”

Không đợi Viêm Xích Tiêu phản ứng lại, Kiều Liên Đông đã xuất hiện trong đại điện. Chứng kiến cảnh này hắn lập tức sửng sốt, tiếp đó cười lạnh nói: “Tiểu tử ngươi định dựa vào yêu vật này để ngăn cản ta ư? Trong cung điện trấn áp Ôn Hầu kia, ba tên yêu vật liên thủ còn không chiếm được lợi lộc gì từ tay ta cơ mà!”

Trong đầu lâu Viêm Xích Tiêu bừng bừng ánh lửa xanh, hắn giận dữ hét lớn: “Ngươi nói ai là yêu vật? Muốn chết phải không?”

Sở Hưu thản nhiên nói với Viêm Xích Tiêu: “Kế hoạch của các ngươi xảy ra vấn đề rồi. ba đồng bọn của ngươi đang bị người ta vây đánh ở phía trước, sắp không ngăn cản nổi rồi. Giờ ta giúp ngươi dẫn một tới đây, chúng ta liên thủ giết hắn, cũng có thể giảm bớt áp lực cho ba đồng bọn kia của ngươi.”

'Viêm Xích Tiêu lúc này đột nhiên cười lạnh này: “Ngươi coi ta là ngu ngốc hay sao? Mặc dù ngày trước. dưới trướng Ôn Hầu đại nhân, ta chỉ phụ trách động thủ chứ không phụ trách động não; nhưng ta cũng nhận ra được rõ ràng tên tiểu bối nhà ngươi có thù với tên kia. Giờ ngươi định lợi dụng ta, muốn kéo ta xuống nước ư? Thiên hạ nào có chuyện gì dễ dàng như vậy?”

Thấy Kiều Liên Đông cười lạnh đi tới, Sở Hưu nhanh chóng nói: “Đây không phải lợi dụng mà là đôi bên cùng có lợi. Các ngươi muốn phục sinh Lã Ôn Hầu, chỉ cần không lấy ta làm thân thể, ta cũng lười để ý tới các ngươi sống hay chết.

Ngược lại giờ người bên ngươi đã sa vào thế yếu, nếu ta không giúp các ngươi dẫn đi một người, ba đồng bọn của ngươi e là đã bị đánh tan rồi.

Dù sao bất kể thế nào, hai ta giờ có chung kẻ địch. Giết hắn ngươi cũng chẳng thua thiệt gì!”

Viêm Xích Tiêu hơi do dự, mặc dù hắn không ngốc. nhưng cũng chẳng giỏi động não. Chuyện này hắn cũng chẳng biết nên giải quyết ra sao.

Đúng lúc này, một phân thân của Thủy Vô Tướng đột nhiên xuất hiện từ dưới đất hét lớn: “Viêm Xích Tiêu! Ra tay giúp hắn!”

Bên phía Thủy Vô Tướng, hắn và Thi Cửu Linh cũng chỉ khổ sở ngăn cản, còn Huyền Cửu U càng đánh càng yếu, quả thật không chịu nổi nữa. Nếu để Kiều Liên Đông trở về, Huyền Cửu U sẽ lập tức bị đánh bại.

Phân thân của Thủy Vô Tướng ở khắp nơi trong vùng đất phong ấn này. Ngay khi phát giác động tĩnh nơi này, hắn lập tức quyết định thay Viêm Xích Tiêu.


Nghe Thủy Vô Tướng nói vậy, Viêm Xích Tiêu không do dự nữa, bốn sợi xích sắt dưới chân hắn vung lên, cháy lên ánh lửa nóng rực tới cực điểm, đánh thẳng về phía Kiều Liên Đông.

Kiều Liên Đông hừ lạnh một tiếng, Phiêu Huyết Thần Đao trong tay liên tục chẻm ra, trực tiếp đánh bay hai sợi xích sắt. Mặc dù không thể chặt đứt sợi xích nhưng rõ ràng thế công của Viêm Xích Tiêu cũng không tác dụng gì với Kiều Liên Đông.

Có điều Sở Hưu đã nhân cơ hội này xuất thủ. Y bước ra một bước, đã tiến vào Vong Ngã Sát Cảnh, ma khí quanh người bùng lên tới cực hạn. Một đao chém ra, ma khí mãnh liệt ngập trời, tựa như ma thần.

Ánh mắt Kiều Liên Đông lại lóe lên sát ý, biểu hiện của Sở Hưu càng ưu tú, sát ý của hắn đối với Sở Hưu càng dày đặc.

Hai bên nếu đã không nể mặt nể mũi, vậy hôm nay hắn nhất định phải giết chết Sở Hưu.

Kiều Liên Đông không quan tâm tới Quan Trung Hình Đường an phận sống

trong góc nhỏ, nhưng giờ chứng kiến thực lực mà Sở Hưu thể hiện, tương lai y sẽ kinh khủng tới mức nào, vậy không cần nhiều lời.

Hôm nay nếu hắn không giết Sở Hưu, tương lai chắc. chăn sẽ thành họa lớn!

Kiều Liên Đông đột nhiên giãm mạnh xuống đất, chỉ trong chốc lát biển máu bốc lên dưới chân, vô số cương khí ngưng tụ thành tơ máu quấn lấy Sở Hưu. Phiêu Huyết Thần Đao trong tay hắn mang them thế đao lẫm liệt chém về phía y, đao mang đỏ máu hiện lên giữa đất trời, thế như khai thiên!

Chỉ trong chớp mắt, hai mắt Sở Hưu đã lóe lên một vệt sáng âm u huyền ảo, thiên địa tỉnh thần không ngừng xoay chuyển trong mắt y, có vẻ thần dị khôn cùng!

Thiên Tử Vọng Khí Thuật!

Trước đó trong đầm nước, Sở Hưu phát hiện tinh thần lực của mình bị áp chế, vậy tức là bí pháp nguyên thần cùng Thiên Tử Vọng Khí Thuật của Sở Hưu đều không thể sử dụng được.


Nhưng trước đó khi Sở Hưu đối phó với Viêm Xích Tiêu, y lại phát hiện ở nơi này áp chế tinh thần lực lại biến mất.

Sở Hưu suy đoán tình huống này chắc hẳn có liên quan tới đám người Viêm Xích Tiêu. Thật ra phong ấn trong đại điện của Viêm Xích Tiêu đã bị dỡ bỏ một phần, thậm chí khiến cả sợi xích khóa tứ chỉ của hắn cũng đã đứt.

Nếu không phải còn sợi xích ở eo, lúc này Viêm Xích Tiêu đã có thể tới liên thủ tác chiến với đám người Thủy Vô Tướng.

Cho nên Sở Hưu mới chọn cách dẫn Kiều Liên Đông tới nơi này. Không phải y định liên thủ với Viêm Xích Tiêu vây giết Kiều Liên Đông, mà vì ở đây Sở Hưu mới có thể phát huy lực lượng của mình ở mức cao nhất!

Dưới Thiên Tử Vọng Khí Thuật, một đao của Sở Hưu như giương cung mà không bắn, thân hình lại linh hoạt di chuyển giữa những sợi tơ máu vô biên kia, từng sợi tơ lít nha lít nhít không ngờ chẳng cái nào chạm được vào Sở Hưu.

Sắc mặt Kiều Liên Đông lập tức trở nên cực kỳ khó coi, lại là cảm giác này!

Lần trước trong Tử Nhân Cốc, Sở Hưu cũng dùng chiêu này dọa hắn bỏ đi. Nhưng cùng một sai lầm, Kiều

Liên Đông sẽ không phạm phải lần thứ hai!

Cho nên lần này Kiều Liên Đông không lui mà tiến, thế đao không hề ngừng lại chém về phía Sở Hưu!

DMCA.com Protection Status