Con Đường Bá Chủ

Chương 147: Phong phạm Bá Chủ



Bên ngoài Bí Cảnh…

Nhìn thấy thi thể Phàm Tùng rơi xuống mặt đất chia năm sẽ bảy, vô số người chỉ cảm thấy hít thở không thông…

Đây là mạng người đầu tiên chết đi trong lúc khảo hạch lần này…

Lại là người của một Bát Cấp Thế Lực…

Nhưng đó chưa phải thứ khiến bọn hắn ngạc nhiên, thứ đáng để chú ý là cách mà Bạch Tố Mai giết người…

“Thứ Bạch Tố Mai sử dụng là gì? Sao lại có thể gia tăng thực lực khủng bố như thế?”

Đây là ý nghĩ trong đầu của vô số tu sĩ chứng kiến lúc này…

Đối với việc Phàm Tùng sử dụng Đan Dược tăng cao tu vi không phải chuyện hiếm lạ, dù sao thì người của Bát Cấp thế lực có một vài thủ đoạn phòng thân cũng là chuyện bình thường…

Hơn nữa sử dụng đan dược để gia tăng tu vi hầu hết sẽ để lại di chứng về sau, ảnh hưởng đến việc tu luyện, vì thế nếu không phải vạn bất đắc dĩ, chẳng ai muốn sử dụng cả…

Nhưng Bạch Tố Mai thì lại khác, sau khi gia tăng tu vi, nàng chỉ thấm mệt mà thôi, nhìn qua sắc mặt chỉ hơi tái, chẳng ai hưởng gì đến căn cơ cả…

Trong lúc nhất thời, đám người đối với thủ đoạn của nữ nhân bên cạnh Lạc Nam ngày càng cảm thấy e ngại…

“Hẳn là một loại Bí Thuật nào đó!”

Bên trong không gian, một tên lão quái vật của Học Phủ đưa ra kết luận…

Lời nói của hắn được hầu hết người ở đây gật đầu, âm thầm động não, muốn nhớ lại xem toàn bộ Đại Lục đã từng xuất hiện qua Bí Thuật như vậy chưa…

“Đối với Bí Thuật gia tăng tu vi, tại Tinh Cầu này cũng không phải hiếm thấy, nhưng có thể gia tăng mà không để lại di chứng có hại thì hầu như chưa từng xuất hiện…” Một tên khác trầm giọng nói…

“Không thể có loại Bí Thuật đáng sợ như vậy tồn tại, chắc hẳn Bí Thuật này chỉ giới hạn tới một cấp độ nào mà thôi, cảnh giới càng lên cao sẽ không còn hiệu quả nữa!” Cuối cùng, đám lão quái chỉ có thể cho ra một kết luận như vậy…

Dù sao thì nếu ngươi là Độ Kiếp Kỳ Viên Mãn, lại sở hữu loại Bí Thuật có thể gia tăng tu vi, chẳng lẽ sẽ sánh ngang bán tiên, thậm chí chân tiên hay sao?

Chuyện này quá mức nghịch thiên, vì lẽ đó chỉ có thể đưa ra kết luận rằng Bí Thuật Bạch Tố Mai sử dụng không có công hiệu khi đạt tu vi cao…



Bên trong Bí Cảnh…

Khí thế của Phàm Sơn trở nên táo bạo đến cực điểm, trước ánh mắt của vô số người, da thịt chắc khỏe của hắn cấp tốc nứt ra…sau đó trở nên biến dị…

Lông lá bù xù, răng nanh và móng vuốt dài ra đến cực điểm, thân thể trở nên cao lớn gấp chục lần người thường, trở thành một thú nhân chính hiệu…

Thậm chí sau lưng mọc ra một đôi cánh dơi, trông như ác quỷ…

“Giọt máu tên này uống vào là gì?” Không ít người sắc mặt ngưng trọng, từ trên người Phàm Sơn bọn họ cảm nhận được một áp lực vô hình…

“Là huyết mạch của Ma Cà Rồng, bất quá chỉ là một giọt mỏng manh mà thôi, chỉ duy trì được trong thời gian ngắn, mặc dù như vậy nhưng thực lực hắn tăng không ít đâu, công tử cẩn thận!” Kim Nhi lên tiếng nhắc nhở…

“Ồ? Ma Cà Rồng!” Lạc Nam hơi kinh ngạc, tại Hải Châu Đại Lục có Tinh Linh Tộc, hiện tại trước mặt hắn lại xuất hiện Ma Cà Rồng…

Nhìn Phàm Sơn thành công biến thú, Lão Đại của Huyết Linh Tam Thánh Tử đang cùng Mộc Tử Âm giao thủ cười gằn thích thú…

Không ai biết rằng, giọt máu của Ma Cà Rồng kia là hắn lén lút đưa cho Phàm Sơn trước đó…

“Nhất Kích Tất Sát!”

Mộc Tử Âm nhân cơ hội đối thủ phân tâm, Tử Mộc Kiếm lóe lên, thi triển một kích trí mạng…

“Huyết Châu!” Lão Đại hoảng hốt vội đưa Huyết Châu ra đón đỡ, bất quá vẫn bị một kiếm trảm ngang bàn tay, rơi mất hai ngón, vết thương dữ tợn không sao khép lại được…

“Tiện nhân, dám đánh lén ta, đi chết!” Lão Đại giận dữ, điều động toàn lực phản công…

Mộc Tử Âm tự tin cười nhạt, ung dung đón đỡ…



Trước ánh mắt sợ hãi của đám người, Phàm Sơn gầm rú một tiếng dữ tợn, chợt hắn vươn đôi móng vuốt xé tan một góc Đào Hoa Trận…

“Bạo!”

Chứng kiến Đào Hoa Trận vậy mà bị thô bạo tàn phá, Hoa Ngọc Phượng đành yêu kiều quát một tiếng…

ẦM ẦM ẦM…

Trận pháp nhanh chóng nổ tung, toàn bộ lực lượng rơi vào cơ thể Phàm Sơn…

RỐNG…

Hắn gầm lên một tiếng đau đớn như dã thú…

Khói bụi tản đi, đám người trừng to mắt nhìn…

Chỉ thấy ngoài trừ vài vết thương và vết bỏng ngoài da, Phàm Sơn vẫn dữ tợn như cũ, thậm chí hắn càng thêm tức giận, hai mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm Bạch Tố Mai như cũ…

“Lực lượng của hắn lúc này đã sánh ngang Ngũ Chuyển Thể Tu!” Kim Nhi mở miệng nói…

Lạc Nam ngưng trọng gật đầu, sợ Phàm Sơn công kích Bạch Tố Mai, Xuyên Tinh Chỉ ngưng tụ nơi đầu ngón tay, nhắm ngay trái tim hắn bắn mạnh…

Vụt…

Phàm Sơn cảm nhận được nguy hiểm, vẩy đôi cánh thịt sau lưng né tránh…

Bất quá tốc độ của Xuyên Tinh Chỉ quá nhanh, dù không trúng vào tim cũng xuyên qua một bên cánh của Phàm Sơn, máu tươi chảy ròng…

Phàm Sơn ngẩng đầu, ánh mắt đỏ như máu phẩn nộ nhìn Lạc Nam, hắn đã mất đi lý trí, lúc này mục tiêu của hắn đã là người vừa tấn công mình…

Hắn vụt mạnh đôi cánh thịt, móng vuốt sắt bén bao phủ

Lạc Nam nhíu mày, định tiếp tục công kích Phàm Sơn Sơn…

“Chết đi cho ta!” Lạc Vũ quát lạnh, trên bầu trời cao, một tia lôi đình ầm ầm vang vọng, muốn đánh xuống đầu Lạc Nam…


DMCA.com Protection Status