Con Đường Bá Chủ

Chương 107: Bí mật kinh điển



Nhìn ba thanh dao găm lúc cán giữa bụng, Lạc Nam nghiến chặt hàm răng không cho mình phát ra âm thanh đau đớn, ý niệm vừa động…

Tốc…

Thân ảnh hắn đã xuất hiện phía sau ba tên Biên Bức vừa đánh lén, nén cơn đau vào tận đáy lòng, Hợp Linh Chưởng điên cuồng ngưng tụ…

BÙM BÙM BÙM…

Một chưởng vừa ra, tia sáng năng lượng ba màu khủng bố xuyên thấu mà qua, ba con Biên Bức không kịp né tránh đồng loạt tan biến thành tro, mà Hợp Linh Chưởng vẫn tiếp tục công phá về phía trước…

Không gian tầng tầng nứt vỡ, một đám lớn Hỏa Hầu bị vạ lây, chết hơn trăm tên…

“Khốn kiếp!” Hầu Lĩnh đang cùng Huyết Sát Cương Thi giao thủ thấy tình cảnh này, nhịn không được gầm lên giận dữ…

Phụt…

Lạc Nam cắn chặt răng, rút ra ba thanh dao nhọn, liên tục phun ra vài ngụm máu…

Trên lưỡi dao có độc, tuy nhiên đối với một người có Dị Hỏa chuyên khắc chế các loại âm tà vật như Lạc Nam, độc dược bình thường không ảnh hưởng quá nhiều đến hắn…

Bất Hủ Diễn Sinh Kinh điên cuồng chuyển động, Tứ Đỉnh hấp thu vô tận thiên địa linh khí, rốt cuộc ba vết thương thành công khép lại…

Gương mặt Lạc Nam trở nên mất sức, cắn chặt răng cản phá một mũi tên Hầu Tuấn bắn tới bằng Linh Đạn, trong lòng thầm nói:

“Đến bước đường cùng chỉ có thể trốn vào Linh giới Châu mà thôi, bất quá trước đó ta phải giết thật nhiều mới hả cơn giận này!”

Hắn có thể không tức giận sao? Chỉ vì xung đột với một tên Độc giác Ưng Vương mà thôi, đám yêu thú này vậy mà nổi lòng tham muốn cướp đồ vật của hắn, đến cuối cùng xảy ra quá nhiều chuyện và tổn thất…

Quan hệ thù địch đã được xác lập, không còn cơ hội quay đầu…

Hỏa Hầu, Địa Lang và Biên Bức tam tộc, ngày sau Lạc Nam ta sẽ không bỏ qua bất kỳ kẻ nào…

Nằm trên lưng Lạc Nam, ngửi mùi mồ hôi nam tính cùng mùi huyết tinh nồng đậm của hắn, Diễm Nguyệt Kỳ dâng lên cảm giác khác thường…

Nàng từ nhỏ đã là thiên tài của Diễm gia, tính tình kiêu ngạo tự phụ, lại có dã vọng cường giả không kém bất kỳ nam nhân nào…cảm giác được người liều mạng bảo vệ như thế này chưa từng trãi qua…

“Cũng không tệ lắm!” Diễm Nguyệt Kỳ mắt đẹp lim dim nhắm lại, tựa má vào lưng hắn, không có chút sợ hãi nào trước tình huống cửu tử nhất sinh…

“Hắn đã trọng thương, toàn bộ xuất kích đi!” Theo âm thanh của ba tên thống lĩnh…

Đám yêu thú rốt cuộc không giữ lại chút nào, vô biên vô tận nhào về phía Lạc Nam, muốn đem toàn bộ thân thể hắn nghiền thành trăm mãnh…

“Sâm Lâm Vạn Trượng – Lăng Mộ Cát!”

Lạc Nam chứng kiến vô số yêu thú tiếp cận, muốn thi triển hai loại vũ kỹ có phạm vi công kích quần thể…

Theo sau đó, Sâm Lâm và Lăng Mộ cấp tốc hình thành trên không trung, mắt thấy sắp đem số lượng lớn yêu thú nhốt lại, chợt nghe hai tiếng quát to:

“Pháp Thiên Tướng Địa”

Hầu Tuấn và Hầu Tú thân thể cao lớn trăm trượng, Hầu Tuấn giương cung, Hầu Tú cầm đinh ba nện xuống…

Nát cho ta…

Mục tiêu công kích của bọn chúng rõ ràng là Sâm Lâm và Lăng Mộ của Lạc Nam…

ẦM ẦM…

Pháp Thiên Tướng Địa là Thiên Cấp Vũ Kỹ, uy lực kinh khủng không cần nói cũng biết, Sâm Lâm và Lăng Mộ chỉ là Vũ Kỹ Địa Cấp…

Làm sao có thể chống đối?

Trước uy lực khủng bố, Sâm Lâm và Lăng Mộ chưa kịp hình thành hoàn chỉnh đã vỡ vụn trước công kích của Hầu tộc hai huynh đệ…

Đám yêu thú thấy tình cảnh này, càng thêm điên cuồng phấn khởi, liều mạng thi triển vô số công kích của mình ép sát…

Mộc Quy chỉ thành công ngăn cản một phần số lượng Yêu Thú mà thôi, kẻ địch vẫn quá nhiều khiến nó lực bất tầm tâm…

Thổ Hùng thì không cần phải nói, nếu là sinh vật có tính mạng chỉ sợ nó đã chết hàng vạn lần rồi, vẫn điên cuồng xé nát thân thể đám yêu thú như vô cùng vô tận kia…

Hỏa Phượng Hoàng bị Bức Tường cuốn lấy, không thể cứu viện…

Huyết Sát Cương thi do đích thân Hầu Lĩnh ngăn cản, nó cũng không phát huy ra quá nhiều tác dụng…

Lạc Nam chính thức lâm vào nghịch cảnh…

Hợp Linh Chưởng một lần nữa bắn ra, lại có hàng loạt yêu thú bị bắn chết, nhưng hành động của hắn dường như càng khiến chúng nó điên cuồng phẫn nộ, hai mắt đỏ ngầu không quan tâm mạng sống, liều chết cũng muốn kéo theo Lạc Nam…

Dù Lạc Nam đã giết hơn một phần ba số lượng Yêu Thú, nhưng phần còn lại vẫn quá đông…

“Xem ra phải trốn vào Linh giới Châu, đáng chết!”

Trước tình cảnh vạn thú vây quanh, Lạc Nam cắn chặt răng thầm nghĩ…


DMCA.com Protection Status