Chú À! Em Yêu Anh! Full

Chương 124: Tại Sao Lại Không Cứu




Xe chạy đến cách trường đại học nghệ thuật Bắc Kinh một đoạn thì dừng lại, Hứa Sơ Sơ yêu cầu Mạnh Huyền Chân cho cô xuống xe, rồi cô tự đi bộ tới.

Một phần là vì cô không muốn có quá nhiều người chú ý, mắc công lại bị tung tin không hay nữa.

Hứa Sơ Sơ mở cửa bước xuống xe, cô nhìn xung quanh không thấy ai hết, bèn cúi đầu xuống ngay cửa sổ nhìn Mạnh Huyền Chân, lên tiếng nói:
- Khoảng 5h chiều anh đến đón em nhé, cứ đứng ở đây là được rồi, em sẽ tự ra sau.

Còn nữa, bữa trưa em sẽ ăn ở căn tin trường!

Nói xong, Hứa Sơ Sơ đeo cặp lên, thẳng người đi về phía trước.

Mạnh Huyền Chân nhìn cô đi một lúc rồi mới xoay xe rời khỏi!
Trường Nghệ Thuật Bắc Kinh vốn không có đồng phục, sinh viên có thể tùy ý mang đồ đi học, chỉ cần không quá hở và gây phản cảm, mọi bộ đồ đều được chấp nhận!
Hứa Sơ Sơ mặc một chiếc áo thun thoải mái, với chiếc quần rin đen đơn giản, cô búi tóc cao để lộ cần cổ trắng noãn, càng tăng thêm gương mặt sáng tươi xinh đẹp.

Hứa Sơ Sơ không có thói quen mang theo balo nhưng cô thường mang một cái cặp nhỏ phía sau, đủ đựng đồ dùng hằng ngày là được: ví, điện thoại, đồ trang điểm,....!
Đang thoải mái đi vào cổng trường, đột nhiên một cái chai nhựa từ đâu bay tới, gõ thẳng vào đầu Hứa Sơ Sơ, sau đó rơi xuống đất!
Chỉ là một vật nhẹ thôi đương nhiên làm cô không đau, điều quan trọng là, sao nó lại nhắm cô bay tới chứ?
Sờ sờ đầu mình, Hứa Sơ Sơ cúi xuống nhặt cái chai nhựa lên, nhìn ngang ngó dọc, nghiên cứu xem thử cái này rốt cuộc từ chỗ nào xuất hiện!
Chợt nghe có tiếng nói, Hứa Sơ Sơ đi về phát ra nó, nằm một góc bên cạnh sân trường.

Lúc cô đi đến thì đột nhiên thấy một đám con gái đang tập trung lại với nhau, ở giữa có một cô gái đang quỳ, trên đầu còn có một đống nước.

Hứa Sơ Sơ: "..."
Cái gì đây? Đánh nhau hả? Hay là ức hiếp học sinh yếu ?

Mà khoan đã, nước trên đầu con bé đó, chắc là...!không phải từ cái chai mà cô đang cầm đâu ha?
Một người con gái ăn mặc cực kì sang chảnh, trang điểm tỉ mỉ và xinh đẹp lên giọng nói:
- Sau này chừa đi nha, đứng trước mặt bọn tao đừng có mà ngang bướng, hôm nay là nước đổ, hôm sau là thứ gì cũng chưa biết chừng đâu đấy!
Một câu nói, làm cả bọn con gái ở đó phá ra cười.

Thế nhưng, cô gái quỳ phía dưới dường như không chị khuất phục, cắn môi lên tiếng hét lại:
- Các mày đừng hòng, tao sẽ không bao giờ nộp tiền cho chúng mày nữa!
Nói rồi, cô gái phun một bãi nước bọt vào giày người lúc nãy đã lớn tiếng cảnh cáo cô, khiến cô ta tức giận.

Gương mặt méo mó đến cực điểm, cô gái sang chảnh kia trừng mắt, la lớn:
- Mày dám.....!- Vừa nói cô ta vừa đưa tay lên tát thẳng mặt cô gái!

Cái tát khiến cô gái đang quỳ dưới đất lệch mặt sang một bên, đau đớn cắn môi không phát ra tiếng!
Điều trùng hợp là, hướng nhìn của cô ta vô tình nhìn thấy Hứa Sơ Sơ, bất ngờ hơn cả, là Hứa Sơ Sơ chỉ đứng đó nhìn, không làm gì cả.

Một khuôn mặt hờ hững với ánh mắt lạnh nhạt, hoàn toàn như người đứng xem, không có ý định giúp đỡ!
Ngay lúc đó, từ sâu trong lòng của cô gái đang quỳ, bùng lên một loạt những thắc mắc, cô gái kia nhìn thấy tất cả....!nhưng không làm gì sao?
Cô ta đứng nhìn cô bị đánh, bị làm nhục....!nhưng....!tại sao lại không cứu cô?????
Một nỗi sợ hãi len lỏi lên, lấp đầy trí óc cô gái đang quỳ kia, thì ra thứ đáng sợ nhất trên đời này không phải là bị ức hiếp, mà là có người rõ ràng nhìn thấy nạn nhân bị ức hiếp nhưng lại thẫn thờ không làm gì......!




DMCA.com Protection Status