Chú À Đừng Nên Thế

Chương 333: Muốn đi an ủi hay không



Xây dựng Minh đỉnh, trong văn phòng tổng giám đốc, Hỗ Sĩ Minh đang nghiên cứu bản thiết kế kia của xây dựng Tiệp Khắc còn có bạn giới thiệu bản thiết kế tham gia cạnh tranh đấu thầu của bọn họ, mày hắn chậm rãi nhíu lại.

"Bản thiết kế cùng giới thiệu cạnh tranh đấu thầu ở bên ngoài nhìn không ra cái vấn đề gì, ngược lại giống như là bọn họ đã tận lực, nhưng mà tồn tại rõ ràng nhiều chỗ thiếu hụt, cho nên mới bị loại." Hỗ Sĩ Minh có vẻ đăm chiêu nói.

"Bọn họ không phải cố ý thua?" Hỗ Minh Phỉ kinh ngạc nói.

Hỗ Sĩ Minh có vẻ đăm chiêu nói: "Trực giác của anh nói cho anh biết, không đơn giản như vậy."

Nhưng hắn cũng không thể xác định, Bùi Dịch có phải cố ý hay không.

Hắn lật xem bản thiết kế cùng bản giới thiệu cạnh tranh đấu thầu, chậm rãi nói: "Thiết kế của bọn họ không tệ, nhưng mà so với chúng ta vẫn còn thua một chút, đây có thể xem là nguyên nhân trước mắt mà bọn họn bị loại."

Hắn nói xong ngẩng đầu nhìn Hỗ Minh Phỉ: "Em cảm thấy được Bùi Dịch trình độ cũng chỉ có nhiêu đây sao?"

Hỗ Minh Phỉ lắc đầu: "Em không tin."

Cô ta híp mắt, khó hiểu hỏi han: "Anh ta làm như vậy đến cùng có ý tứ gì? Có thể là có liên quan đến việc cùng Hồng gia đạt thành hiệp nghị hay không?"

Hỗ Sĩ Minh nghe vậy cười nhạo nói: "Em cho là cái lão hồ ly kia chỉ cùng một mình anh ta hợp tác sao?"

"Anh ý anh là chúng ta cũng cùng Hồng gia hợp tác rồi?" Hỗ Minh Phỉ hai mắt vèo nheo lại: "Nói như vậy xem ra, Hồng gia hẳn là không có khả năng để cho Bùi Dịch cố ý rời khỏi cạnh tranh đấu thầu, dù sao quyền chủ đạo của cái công trình thôn Thành Trung kia hấp dẫn quá lớn."

"Hừ, lão hồ li kia trái lại rất biết tính kế, không phải chúng ta hiện tại không thích hợp làm quá mức, mới không nghĩ muốn cùng hắn hợp tác." Hỗ Sĩ Minh vẻ mặt lạnh lùng cười nhạo nói.

Hỗ Sĩ Minh không có nói nữa, ánh mắt của hắn lạnh lùng nhìn bản thiết kế trước mắt này, không biết suy nghĩ cái gì.

Hắn cùng Hồng gia có hợp tác, dựa theo hiểu biết của hắn đối Hồng gia, hắn cũng tuyệt đối tin tưởng Hồng gia cùng Bùi Dịch còn có Đoàn gia đều có hợp tác.

"Muốn ăn hết sao?" Hỗ Sĩ Minh khóe miệng lạnh lùng nhếch lênh, "Tôi ngược lại muốn nhìn thử ông tới cùng có tiêu hóa được hay không!"

Mà lúc này trong phòng Hồng gia, Hồng Hưng Nhiên đang cùng cha mình chuyện cạnh tranh đấu thầu ở thôn Thành Trung.

"Xây dựng Tiệp Khắc bị đào thải rồi." Hồng gia nhíu mày, kết quả này trái lại ngoài dự kiến của ông ta.

"Không sai, vòng thứ nhất cũng không có tiến vào." Hồng Hưng Nhiên nhíu mày nói, "Bùi Dịch thực lực yếu kém như thế sao? Xây dựng Tiệp Khắc tuy xuất sắc nhất chính là thiết kế nội thất, nhưng mà phương diện thiết kế kiến trúc không hề yếu, mà còn tổng hợp lại thực lực cũng rất mạnh, kết quả này quả thật khiến người ta rất ngjac nhiên."

"Bùi Dịch hắn tới cùng muốn làm gì?" Hồng gia bưng ấm tử sa nhẹ nhàng uống một hớp, có vẻ đăm chiêu nói.

Hồng Hưng Nhiên cả kinh, nhìn cha mình hỏi: "ha ý của người là Bùi Dịch là cố ý?"

Hồng gia lắc đầu: "Bây giờ còn chưa nói trước được."

Ông ta nói xong ngẩng đầu nhìn con trai của chính mình, cười nói: "Con đừng xem thường Bùi Dịch, cậu ta tuy so với con nhỏ hơn hai tuổi, nhưng tuyệt đối không thể bởi vậy xem nhẹ được."

"Chẳng thế thì chúng ta sẽ chịu thiệt!" Hồng gia nói xong lời cuối cùng tăng thêm ngữ khí, trong mắt hiện lên quét xuống lành lạnh.



Hồng Hưng Nhiên trong lòng căng thẳng, anh tin tưởng ánh mắt của cha mình. Từ vài lần cùng Bùi Dịch tiếp xúc đến giờ, anh quả thật nhìn không thấu Bùi Dịch, mà còn Xây dựng Tiệp Khắc vòng thứ nhất đã bị đào thải, chuyện này thật sự làm cho người ta khó hiểu rồi.

"Hi vọng cậu ta có thể cho chúng ta kinh hỉ đi." Hồng Hưng Nhiên nói.

Anh biết cha mình cùng mấy đại gia tộc đều đã hợp tác rồi, mà gia tộc của bọn họ làm ăn không phải trong lĩnh vực thiết kế kiến trúc, cho nên cũng không có trực tiếp tham gia cạnh tranh đấu thầu, mà là đứng ở phía sau màn che muốn làm cái người nắm quyền chủ đạo.

Nếu Bùi Dịch cứ như vậy bị loại, vậy quả thật làm cho người ta có chút tiếc nuối.

So sánh giữ Hỗ gia cùng Đoàn gia, Hồng Hưng Nhiên trái lại càng muốn cùng Bùi Dịch hợp tác.

"Hưng Nhiên, con nếu là có tâm có thể cùng cậu ta qua lại nhiều một chút." Hồng gia là ai chứ, liếc qua đã nhìn thấu cách nghĩ của con trai mình, cũng không ngăn cản anh đi cùng Bùi Dịch thân thiết.

Hồng Hưng Nhiên trong lòng vui vẻ, đối với cha mình cười nói: "Con hiểu rõ."

Mà ngược lại với bọn họ, Tô Thi Thi là thật tâm quan tâm Bùi Dịch.

Trong văn phòng phó tổng Sunshine, Tô Thi Thi ở trong phòng làm việc đi tới đi lui, trong lòng có chút phiền não.

"Muốn gọi điện thoại hay không đây?" Tô Thi Thi nhíu mày nhớ lại. Từ khi biết Bùi Dịch cạnh tranh đấu thầu thất bại đến bây giờ đã được ba giờ, Tô Thi Thi một mực do dự có nên đi an ủi Bùi Dịch hay không, mà Bùi Dịch cũng không có chủ động liên lạc với cô.

Càng là người thân thiết nhất vào những lúc như thế này càng phải suy nghĩ trước khi làm, Tô Thi Thi đau đầu cực kỳ.

Anh vì cái công trình này trả giá nhiều như vậy, hiện ở trong lòng khẳng định không dễ chịu.

Tô Thi Thi càng nghĩ càng khổ sở, không ai so với cô hiểu rõ Bùi Dịch đối với cái công trình này coi trọng thế nào.

Huống chi vì cái công trình này, Bùi Dịch vậy mà tự mình đi chào hỏi Hồng gia muốn cùng ông ta hợp tác, chuyện này đối với Bùi Dịch mà nói tuyệt đối là đã kích rất lớn.

"Anh hẳn là muốn thông qua cái công trình này chứng minh chuyện gì đó, hoặc là nghĩ muốn làm cái gì?" Tô Thi Thi suy nghĩ, cô cảm thấy được Bùi Dịch đối với cái công trình này coi trọng như vậy hẳn là không đơn giản.

"Thôi, trực tiếp đi thôi." Tô Thi Thi nghĩ tới nghĩ lui, sau cùng lấy túi xách, tính toán trực tiếp đi đến xây dựng Tiệp Khắc tìm Bùi Dịch.

Mà hiện tại trước kia rất nhiều chuyện nghĩ không rõ ràng, cô cũng sớm đã triệt để nghĩ thông suốt. Cô lúc còn ở xây dựng Tiệp Khắc đi làm khi đó, Bùi Dịch mỗi ngày đều đưa rước cô, hơn nữa luôn luôn có thể cực kỳ đúng lúc xuất hiện ở bên cạnh cô, cũng không phải bởi vì Bùi Dịch vẫn đến xây dựng Hỗ Thâm tìm Tần Phong, mà là anh từ đầu vãn ở ngay tại Xây dựng Tiệp Khắc tầng 20 trong văn phòng tổng giám đốc!

"Hừ, trước không so đo với anh những thứ này nữa." Tô Thi Thi nhớ tới chuyện Bùi Dịch giấu diếm lại vẫn là có chút tức giận, nhưng so với việc Bùi Dịch cạnh tranh đấu thầu thất bại kia, những thứ này cũng sớm đã không có nghĩa lý gì nữa.

Sunshine cách Xây dựng Tiệp Khắc chỉ có năm phút đồng hồ xe chạy, Tô Thi Thi không để cho chú Lý tới đón, trực tiếp ngoắc một chiếc xe taxi liền đi rồi.

ĐI đến cửa, Tô Thi Thi nhìn quang cảnh trước mắt kiến trúc thủy tinh màu xanh đậm kia quen thuộc lại có chút xa lạ, trong lúc này có chút hoảng hốt.

Không nghĩ tới rời khỏi nơi này đã được mấy tháng rồi, mà còn rất nhiều chuyện cũng đều thay đổi.

Để cho Tô Thi Thi không nghĩ tới chính là, lúc cô đi vào, tiểu thư lễ tân nhìn đến cô vậy mà phi thường khách khí.



"Thật là, phỏng chừng hiện tại toàn bộ Bắc Kinh này đều biết quan hệ của mình và anh ấy rồi." Tô Thi Thi bất đắc dĩ nở nụ cười, không để cho tiểu thư ở đại sảnh thông báo, chính mình trực tiếp vào thang máy VIP thẳng lên tầng cao nhất.

Lúc cô lên đến tầng cao nhất, vừa lúc đụng mắt thư ký Vương của Bùi Dịch từ trong văn phòng tổng giám đốc ra ngoài.

"Tô tiểu thư?" thư ký Vương nhìn thấy Tô Thi Thi cực kỳ kinh ngạc.

Nhưng anh vừa mới muốn nói, Tô Thi Thi lập tức làm cái động tác im lặng, cô nhìn bên trong một phen, nhỏ giọng hỏi: "Anh ấy có ở đây không?"

Thư ký Vương gật đầu, trong mắt hiện lên quét xuống ý cười, âm thầm chỉ chỉ bên trong, sau đó mở cửa giúp cô.

Tô Thi Thi cảm kích hướng anh ta cười cười, nhẹ nhàng không tiếng động đi vào trong văn phòng, từ từ đóng cửa lại, không có phát ra chút động tĩnh nào.

Thư ký Vương đứng ở cửa nhìn cánh cửa bằng gỗ tử đàn đang nhẹ nhàng khép lại, trong mắt hiện lên quét xuống ý cười.

"Tô tiểu thư là tới an ủi tổng giám đốc đi? Xem ra cô ấy đối với tổng giám đốc cực kỳ để tâm."

Thư ký Vương tự nhiên vui mừng thấy sự thành công, cũng không nghĩ nhiều, xoay người liền đi vội vàng đi làm việc của chính mình.

Mà trong văn phòng Tô Thi Thi sau khi tiến vào mới phát hiện gian phòng làm việc này lại rộng hơn hai trăm mét vuông, nhưng lại cực kỳ trống trải, trong phòng đặt rất nhiều đồ vật làm từ gỗ tử đàn, trong không khí tản ra một mùi hương nhàng nhạt của cây tử đàn.

Bùi Dịch tựa hồ rất yêu thích những thứ đồ vậy cổ này.

Tô Thi Thi nhìn qua, chỉ thấy một cái bàn làm việc rất to cũng làm từ gỗ tử đàn, Bùi Dịch đang ngồi trên ghế làm việc, mở ra máy tính.

Tô Thi Thi cẩn thận nhìn một chút, phát hiện Bùi Dịch sắc mặt trong veo mà lạnh lùng, thật nhìn không ra anh là khó chịu hay vẫn lại là tức giận, càng không cần phải nói mất mác rồi.

"Cho dù có khó chịu, chắc chắn cũng sẽ không biểu hiện ra ngoài đi." Tô Thi Thi ở trong lòng yên lặng thầm nghĩ, đồng thời nhẹ nhàng đi qua.

Tô Thi Thi luẩn quẩn đường xa, dọc theo góc tường rồi mới từ từ đến gần phía sau lưng Bùi Dịch. Cả sự chú ý của Bùi Dịch đều đã ném ở trên máy tính, không phát hiện có người đang đến gần, có lẽ là phát hiện, cũng không có để ý nhiều.

Tô Thi Thi trong mắt hiện lên quét xuống giảo hoạt, nghĩ tới đi đến dọa anh nhảy dựng. Đang lúc cô tiếp cận nhìn đến trên màn hình máy tính xuất hiện gì đó, mạnh sửng sốt một phen.

"Mã hóa?" Tô Thi Thi tim đạp mạnh liên hồi, Bùi Dịch lúc này đang mã hóa só liệu.

Tô Thi Thi ánh mắt vù một phen phát sáng lên, trong đầu hiện lên hai chữ: Hacker!

Cô đây là lần đầu tiên trực tiếp tận mắt thấy kỹ thuật hacker của Bùi Dịch

Tô Thi Thi có chút hưng phấn, đứng ở sau lưng Bùi Dịch lặng không tiếng động nhìn, chỉ là một phút đồng hồ sau, lúc cô nhìn đến trong màn hình máy tính đột nhiên dần hiện ra hình ảnh khi đó, thân thể cứng lại rồi.

Trên màn hình máy tính xuất hiện một gian phòng làm việc, bố trí được cực kỳ thanh nhã, nhìn rất quen thuộc.

Này không phải là văn phòng làm việc của cô ở Sunshine sao!

"Được lắm!" Tô Thi Thi quả đấm mạnh xiết chặt, ẩn ẩn có tức giận sắp sửa bạo phát.

DMCA.com Protection Status