Khi tới nơi thì quả thật Bùi Nguyên Minh nhìn thấy có rất nhiều người đến nằm vùng, có lẽ họ đang chờ hiệu trưởng với mấy vị chủ tịch đến.
Nhiều người nhìn thấy Lý Tuyết Vân với Bùi Nguyên Minh đến còn tưởng hai người là đối thủ cạnh tranh nên trợn mắt nhìn họ. Sau khi nhìn thấy Lý Tuyết Vân lấy thiệp mời ra thì họ mới không nói gì. Bọn họ cứ nghĩ những người được mời tham gia buổi tiệc này phải là những người có máu mặt, nếu đến thì phải lái xe sang trọng mà đến chứ ai lại ngồi taxi quèn như hai người này. Đúng là trường hợp có một không hai mà. Khi vào bên trong, hai người Lý Tuyết Vân và Bùi Nguyên Minh đi thẳng tới chỗ tiệc rượu. Sau khi người phụ trách kiểm tra thiệp mời xong thì dẫn họ vào và nói: "Cậu Minh, cô Vân. Buổi tiệc sắp bắt đầu rồi, nếu hai người cần gì thì cứ gọi nhân viên phục vụ ạ."
Bùi Nguyên Minh và Lý Tuyết Vân gật đầu rồi đi vào nơi tổ chức buổi tiệc. Có thể đây là buổi tiệc dành cho những người bên ngành giáo dục nên Bùi Nguyên Minh không quen ai cả, tất cả đều là những gương mặt lạ hoắc.
Có điều anh dám khẳng định họ chính là những gương mặt có tiếng tăm trong ngành giáo dục ở Dương Thành hoặc là Đà Nẵng.
Bởi vì vấn đề giáo dục cho con cháu trong nhà nên từ những vị quan có quyền cao chức trọng trong thành phố đến những người giàu có nứt vách đều phải giao lưu quan hệ với những người này, vì thế đám người trong giáo dục kia vô cùng tự phụ. Bùi Nguyên Minh nhìn thấy ai nấy đều hất mặt lên trời, dương dương tự đắc nhưng anh chưa vội tiến đến chào hỏi mà tìm một vị trí trong góc khuất rồi ngồi xuống tiếp tục quan sát.
Bùi Nguyên Minh đưa mắt một lượt tìm kiếm xem vị hiệu trưởng nào có tác phong và nhân phẩm tương đối tốt hay không, vì một trường học có người lãnh đạo tốt thì chắc chắn chất lượng giáo dục sẽ tốt.
Chỉ có điều khi Bùi Nguyên Minh và Lý Tuyết Vân vừa ngồi xuống thì ngay lúc đó có một người phụ nữ đang nhìn về phía họ với vẻ mặt kinh ngạc và đầy thù hận.
Người phụ nữ này không hề quen biết Bùi Nguyên Minh mà cô ta chỉ biết Lý Tuyết Vân, chính là bạn thời đại học với Lý Tuyết Vân. Hôm nay cô ta cũng đến ăn cơm ở nhà hàng quán bar nên đã chứng kiến toàn bộ sự việc, bây giờ nhìn thấy Bùi Nguyên Minh và Lý Tuyết Vân thì cô ta biết cơ hội trả đũa đã tới.
Người phụ nữ này tên là Châu Phương Dung, cô ta đi tới trước mặt hai người họ rồi mở miệng nói với vẻ mỉa mai: "Lý Tuyết Vân à, cô không biết hôm nay là buổi tiệc bên ngành giáo dục sao mà còn dẫn cái tên cặn bã này tới đây vậy? Cô còn không mau bảo anh ta nhanh chóng cút xéo khỏi đây, nếu không sẽ làm ô nhiễm bầu không khí trong lành thanh tịnh ở đây mất"
Trước đây cô ta có mối quan hệ rất thân thiết với Lý Tuyết Vân nhưng sau đó vì quan hệ lằng nhằng với Tô Đức Thắng mà Lý Tuyết Vân với Châu Phương Dung hoàn toàn trở mặt với nhau.
Hơn nữa Châu Phương Dung còn cho rằng cô ta không được gả vào nhà họ Tô là vì Lý Tuyết Vân đã giở trò hồ ly tinh mê hoặc dụ dỗ Tôn Đức Thắng, cho nên cô ta rất căm hận Lý Tuyết Vân. Bây giờ có cơ hội để làm Lý Tuyết Vân mất mặt như vậy sao cô ta lại bỏ qua một cách dễ dàng được chứ?
Bùi Nguyên Minh không biết cô ta là ai nên liếc nhìn Lý Tuyết Vân hỏi: “Cô ta là ai vậy?"
Lý Tuyết Vân trả lời với vẻ mặt hơi gượng gạo: “Cô ta tên là Châu Phương Dung, là bạn thời đại học với tôi, bây giờ đang làm trợ giảng ở một trường đại học."
Sau đó Lý Tuyết Vân đứng lên, cô ta khẽ nhíu mày nói: “Châu Phương Dung, làm ơn đừng nói những lời khó nghe như vậy. Đây là anh Minh, anh ấy là bạn của tôi và do tôi mời đến đây." "Ô, bạn sao? Người bạn này của cô sẽ không phải là một tên thất học chưa từng đọc sách bao giờ đó chứ? Tại sao cô lại dẫn một tên thất học đến đây để tham dự buổi tiệc giao lưu trong ngành giáo dục như vậy hả trời, bộ cô định biến nơi đây thành nơi ô uế rác rưởi hay sao chứ?" Châu Phương Dung mở miệng nói ra những lời châm chọc với một giọng điệu hết sức cao ngạo.
Lý Tuyết Vân nghe vậy thì nhìn qua Bùi Nguyên Minh với vẻ mặt vô cùng áy náy nhưng Bùi Nguyên Minh lại thấy không sao cả vì người như Châu Phương Dung anh đã từng gặp nhiều rồi, vốn dĩ anh không muốn đôi co với cô ta.
Có điều Châu Phương Dung thấy Bùi Nguyên Minh không nói gì thì lại nghĩ là anh chột dạ nên cô ta cầm một ly rượu lên hất vào mặt Bùi Nguyên Minh rồi la to lên như cổ ý để mọi người nhìn thấy: "Bảo vệ đầu, bảo vệ đầu? Ở đây có thứ rác rưởi trà trộn vào nè. Mau lôi bọn họ ra ngoài để tránh gây ô nhiễm bầu không khí trong lành của chúng ta."