Trở lại vườn hoa Đế Cảnh, nhìn phong cảnh sông nước ngoài cửa sổ, Minh cười nói: “Trịnh Tuyết Dương, vẫn là em tin tưởng anh.”
“Em không tin anh, và em cũng không nghĩ rằng anh có khả năng giải quyết vấn đề.”
“Chẳng qua là gả cho gà thì theo gà, gả cho chó thì theo chó. Em đã lấy anh rồi, đâm lao thì phải theo lao mà thôi.”
“Cho dù cái kết là một đôi uyên ương cùng số phận, em cũng không có gì phải phàn nàn.”
Trịnh Tuyết Dương nghiêm nghị nói. Minh mỉm cười.
Anh ấy ngược lại, đã mong chờ điều đó mấy ngày Sau cùng, nhà họ Bối cũng phải giao phó một lời nay. nhắn nhủ.
Đêm khuya, Hạ Vân đột nhiên gửi tin nhắn, nói rằng chân tướng năm nào đã được tìm ra.
Hồi đó, khi một thám tử tư đang theo dõi những người khác, anh ta đã quay video. Đoạn video này sẽ là bằng chứng về nguyên nhân cái chết của Phùng Văn Hạo.
Nhìn thấy tin tức này, Bùi Nguyên Minh cần thận tắt đèn trong phòng, sau đó chạy thẳng vào thang máy đi xuống dưới gara để xe.
Mặc dù trời đã khuya, xung quanh còn có sương đêm lạnh lẽo, Hạ Vân vẫn mặc quần áo đi làm, cột tóc đuôi ngựa cao, lẳng lặng đứng ở bên xe chờ Bùi Nguyên Minh.
Hôm nay, Hạ Vân chuẩn bị một chiếc Mercedes Benz G, rõ ràng là cho mục đích việt dã.
Sau khi lên xe, Hạ Vân nhẹ giọng nói: “Giám đốc, 3 năm trước sau khi anh rời khỏi Dương Thành, vì sự an toàn của anh, tất cả cách thức liên lạc với anh đều bị cắt đứt.”
“Lúc đó anh Văn Hạo đã dùng một số người tha thế để đảm bảo rằng không ai có thể phát hiện ra những xếp khác của anh ở Dương Thành”
“Mục đích của việc này là để cho nhà họ Bùi không có cách nào giành được người thay thế mà anh chuẩn bị”
Minh khẽ gật đầu, anh ấy biết chính xác năng lực của Phùng Văn Hạo như thế nào. Nếu không, năm đó cũng sẽ không trở thành cánh tay phải của anh ấy.
“Về phía nhà họ Bùi, không thể làm gì được anh Văn Hạo, về sau không biết vì sao, chuyện này lại rò rỉ đến tai Bối Thiếu Long.”
“Nhà họ Bối, với sự ủng hộ của một số người trong những năm qua, họ đã trưởng thành và đã có khả năng để lay chuyển nhà họ Bùi.”
“Và nếu họ có thể có được người thay thế mà anh đã để lại, gia đình họ Bối thậm chí có thể vượt qua nhà họ Bùi trong một lần hành động.” “Vì vậy, nhà họ Bối kiên quyết ra tay, chuẩn bị nhiều phương pháp, dùng sức mạnh từ hai bên chính tà, cùng nhau ra tay, buộc anh Phùng phải giao lại tất cả.”
“Cuối cùng, anh Văn Hạo không còn lựa chọn nào khác. Để cứu những người thay thế sau lưng của anh, anh ấy chỉ có thể chọn cái chết.”
Tuy nhiên, cái chết của anh ấy là do nhà họ Bối ép chết.”
Sau khi Hạ Vân giải thích, Bùi Nguyên Minh đã hiểu được cơ bản. Trong vấn đề cái chết của Phùng Văn Hạo, mặc dù nhà họ Bùi có một số trách nhiệm nhất định, nhưng họ đã không thực hiện được.
Bởi vì lúc đó Bùi Nguyên Minh không có sự uy hiếp đối với nhà họ Bùi nữa.
Thậm chí, có lẽ có người trong nhà họ Bùi không muốn Bùi Nguyên Minh hoàn toàn gục ngã nên giữ lại người thay thế của Văn Kiên để quản thúc.
Ngược lại, chính gia đình nhà họ Bối đã cố tình ra tay và lên kế hoạch từ lâu, mục đích của mọi việc là để lấy được tất cả những gì Bùi Nguyên Minh bỏ lại.
“Nhà họ Bối, Bối Thiếu Long.” Bùi Nguyên Minh lầm bẩm: “Vậy chúng ta làm sao bây giờ?”
“Tới văn phòng thám tử tư.”
“Chính là văn phòng thám tử đã vô tình quay đoạn video đó.”
Hạ Vân giải thích.
Rõ ràng, Hạ Vân làm việt rất chu toàn.
Mặc dù cô đã điều tra những chuyện này, nhưng Bùi Nguyên Minh cần phải tận mắt chứng kiến một số bằng chứng.
Bởi nếu không có đủ bằng chứng thì có thể chúng sẽ trở thành công cụ bị người khác lợi dụng. “Được rồi, chúng ta đến văn phòng thám tử tư xem chứng cứ, tôi cần chứng thực” Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói.