Hiển nhiên, trong mắt Lệ sư huynh lúc này, Bùi Nguyên Minh so với hắn nghĩ mạnh hơn một chút.
” Vương bát đản, ngươi đến cùng là thực lực gì, ngươi…”
Lệ sư huynh nghiến răng nghiến lợi, sau đó mặc kệ vết tát trên mặt đang dần tấy lên, lại bắn về phía trước.
Hắn vẫn không tin, hắn sẽ không thể đánh bại một kẻ, dường như chưa mọc hết lông.
Bùi Nguyên Minh cũng không nói nhảm với hắn ta nữa, lại vung tay tát cho hắn ta một cái.
“Bốp -”
Lệ sư huynh thân hình lại lần nữa bay tứ tung mà ra, lần này lúc bò dậy, “Ooc” một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi.
Dưới ánh mắt kinh ngạc, trợn mắt hốc mồm của không ít đệ tử Hoàng Kim Cung, Lệ sư huynh nghiến răng nghiến lợi nói: “Họ Bùi, ngươi ép ta, ngươi ép ta dùng thủ đoạn!”
Nháy mắt sau đó, Lệ sư huynh hung hăng vỗ ngực, ngửa mặt lên trời gào thét một tiếng.
Sau đó, hắn thật nhanh xông vào, trường kiếm trong tay đồng thời đâm tới chín phát.
Chín chiêu này hoàn toàn khác nhau, Lệ sư huynh giờ phút này, đã dùng toàn lực từ khi bú sữa mẹ tới giờ, nên cảnh tượng vô cùng ngoạn mục.
Dường như xung quanh Bùi Nguyên Minh, bốn phương tám hướng tràn đầy kiếm khí.
Kiếm pháp như vậy, đến từ nội môn của Hoàng Kim cung, không chỉ kinh người, mà còn có uy lực cường đại.
Nó có thể dễ dàng làm cho đối phương lóa mắt, và không thể tránh được.
Nó cũng có thể dễ dàng khiến cho đối phương mất mạng.
Lệ sư huynh đi lại giang hồ đã nhiều năm, một chiêu sát thủ này, diệt đi không biết bao nhiêu đối thủ.
Vài nữ đệ tử xinh đẹp che mặt sợ hãi, đồng thời nhìn Lệ sư huynh qua kẽ tay, các nàng đều đang đợi Bùi Nguyên Minh bị ba đao sáu kiếm giết chết.
Chỉ là, Bùi Nguyên Minh không có né tránh trước chiêu thức hung hãn của sát thủ này, vẫn như cũ là một bàn tay, trực tiếp quất ra.
Một cái tát như vậy, không cần cầu kỳ, rất đơn giản và dễ hiểu.
Điều quan trọng nhất là, phát sau mà đến trước.
Thiên hạ võ công, không gì không phá, chỉ có nhanh là không thể phá!
Hiện tại, Lệ sư huynh nhìn thấy Bùi Nguyên Minh động thủ, trong đầu lập tức nảy ra ý nghĩ này.
Hắn còn chưa kịp biến chiêu, nháy mắt sau đó, một cái tát của Bùi Nguyên Minh đã trực tiếp đập tới mặt hắn
“Phụt–”
Khi cái tát này rơi xuống, Lệ sư huynh trực tiếp phun máu lên không trung, thân hình của hắn bay xoáy mà ra, trực tiếp đập vào cảnh nước nhân tạo của đại sảnh, lần này, hắn không thể đứng dậy được nữa.
Nhìn thấy cảnh này, tất cả đệ tử của Hoàng Kim Cung, đều một lần nữa trở nên đàn độn.
Lệ sư huynh đã bị đánh bại như thế này sao?
Ba cái tát, mà hắn chưa từng đụng vào được đối phương, thành bại liền đơn giản như vậy, đơn giản gọn gàng làm sao?
Bọn hắn cảm thấy hoang đường vô cùng, vị này, chính là Thiên Kiêu nội môn của hoàng kim cung!
So với cái gọi là bát đại cao thủ thì hơn một bậc, nhưng làm sao có thể đánh bại được như thế này?
Mọi người đều cảm thấy khó tin.
Chỉ là, cho dù không tin như thế nào, cho dù khóe mắt co giật như thế nào, sự thật đẫm máu đều đã bày ở trước mặt.
Bại, thật sự bại!
Giờ phút này, đệ tử của Hoàng Kim Cung thất hồn lạc phách, chìm trong tuyệt vọng.
Lúc này, không một đệ tử nào của Hoàng kim cung tại hiện trường lại dám bước ra.
.