Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nhìn một đám người Hùng Nguyên Hóa.
Anh biết rõ, người phía sau đám người Hùng Nguyên Hóa cùng một người với đám Long Sơn Đoàn vừa bị anh đạp bay.
Cho nên anh hoàn toàn không ngại cho những người này một bài học khắc sâu, để cho bọn họ biết sau này phải cụp đuôi làm người.
“Đồ con rùa!”
“Mày còn dám ra tay?”
“Đánh tạo hai cái tát?”.
Lúc này Hùng Nguyên Hóa phun ra một ngụm máu tươi, cảm thấy tức đến đau ruột mà cười.
“Mày thực sự không biết trời cao đất rộng!”
Dứt lời, gã ta chỉ vào Bùi Nguyễn Minh, giận dữ hét: “Giết chết nó cho tôi!”
“Lên!”
Mười mấy tay chân nhà họ Hùng đều cởi áo khoác, lúc này cầm bàn ghế lên vọt về phía Bùi Nguyên Minh.
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt ung dung, vẻ không đếm xỉa tới.
Nhưng trong nháy mắt bọn họ lao lên, Bùi Nguyễn Minh đánh ra một cái tát.
“Bốp bốp bốp.”
Tiếng vang liên tiếp truyền ra.
Chỉ trong nháy mắt mà thôi, mấy tên tay chân nhà họ Hùng này từng người một bụm mặt bay ngang ra, lúc đập xuống đất đều lăn lộn không ngừng kêu rên.
Trước sau mới chỉ ba giây, những lá hợp đồng mà thường ngày Hùng Nguyên Hóa dùng để diễu võ dương oai toàn bộ đều gục xuống.
Hùng Nguyên Hóa trợn mắt há mồm nhìn một màn này, căn bản không biết nên để vẻ mặt gì.
Gã ta đánh chết cũng không nghĩ ra Bùi Nguyên Minh lại lợi hại đến trình độ này.
Mấy bàn tay mà thôi đã liền đánh bay toàn bộ tay chân mạnh của gã ta.
“Các người không lên tiếp đi à, còn chờ gì nữa?”
Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt liếc nhìn những người khác, ngoắc ngón tay về phía bọn họ.
Vệ sĩ cùng đồng bọn còn dư lại đều là khóe miệng co quắp, mí mắt giật giật.
Ở Vũ Thành sùng bái vũ lực này, những người này đều hiểu người như Bùi Nguyên Minh.
vậy, bọn họ là thật không trêu chọc nổi.
“Thế nào? Các người không tới thì tôi qua vậy.”
Bùi Nguyên Minh cười cười, đi về phía Hùng Nguyên Hóa.
Hùng Nguyên Hóa theo bản năng run run một chút, hai tay chống đỡ run rẩy lui về phía sau vài bước, đồng thời lớn tiếng nói với đồng bạn: “Lên đi!”
“Lên nhanh một chút cho ông mày!”
“Chơi chết nó đi!” Sắc mặt mấy người vệ sĩ còn lại đen xì nhưng vẫn phải cắn răng xông lên trước.
Nhưng còn chưa tới gần Bùi Nguyên Minh, đã bị một cái tát của Bùi Nguyên Minh đánh bay, trực tiếp mất đi sức chiến đấu.
“Còn mấy người nữa! Các người cũng lên đi!”
Hùng Nguyên Hóa chỉ điểm mấy người phụ nữ sợ đến xanh mặt kia.
Mấy người phụ nữ sợ không gì sánh được, thế nhưng cũng hiểu sự tàn nhẫn của Hùng Nguyên Hóa, từng người cầm ví nhỏ bên người lên thật nhanh nhằm về phía Bùi Nguyên Minh, các cô muốn cào mặt của Bùi Nguyễn Minh thành hoa.
Kết quả Bùi Nguyên Minh không khách khí với những phụ nữ giúp người ác làm điều xấu này, mà là trở tay một cái tát cũng quạt bay những người phụ nữ này.
Sau đó, vẻ mặt anh lạnh nhạt tiếp tục đi về phía Hùng Nguyên Hóa.
Hùng Nguyên Hóa vừa quát lớn những người khác tiến lên, vừa không nhịn được đưa ra cảnh cáo với Bùi Nguyên Minh!
Gà ta ngoài mạnh trong yếu, lớn tiếng nói: “Đứng lại!”
“Thằng khốn!”
“Tao cho mày biết, tạo là người của nhà họ Hùng!”
“Tao là bên ngoại của nhà họ Long!”
“Sau lưng tạo là cầu Long Thương Húc!”
“Mày đụng đến tao, mày biết hậu quả nghiêm trọng bao nhiêu không?”
“Thế à?”
“Động đến mày hậu quả rất nghiêm trọng à?”
Bùi Nguyên Minh đi lên trước, đá Hùng Nguyên Hóa lăn ở trên mặt đất.
“Mày đã nói ghê gớm như vậy thì tao cũng cho mày một cơ hội”
“Tao dẫn người ở bên ngoài bãi đỗ xe chờ mày”
“Chờ mày nửa tiếng đồng hồ
“Cho mày gọi điện thoại gọi người, hù dọa tạo, mày có thể cắt đứt tay chân tao!”
“Hù dọa không được tạo, đứt tay chân sẽ là mày!”.