Nghe được mấy chữ Tenkade Shiro, mọi người xung quanh khẽ nheo mắt, ánh mắt kỳ quái nhìn Bùi Nguyên Minh.
Trong chốc lát, ánh mắt họ trở nên giống như một lưỡi dao sắc bén.
Đặc biệt là Bùi Văn Thành và Bùi Văn Sơn, trong chớp mắt biểu cảm hai người họ không ngừng biến đổi.
Hiển nhiên, hàm ý trong mấy chữ Tenkade Shiro như thế nào bọn họ đều hiểu rất rõ.
Có những chuyện có thể làm, nhưng tuyệt đối không thể nói ra.
Đặc biệt không thể trước mặt bao người mà nói ra, nếu không, hậu quả tuyệt đối sẽ thê thảm!
"Bùi Nguyên Minh, cậu lại muốn làm gì?"
Mặc dù bà cụ Bùi không biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, nhưng trong tiềm thức bà ta cũng cảm thấy điều gì đó không ổn.
"Cậu không phải là người của Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas chúng tôi.
Bây giờ lại hết lần này tới lần khác gây rắc rối?"
"Cậu thật sự cho rằng tôi không dám giết cậu sao?"
"Hơn nữa, đừng nói cậu bây giờ chưa phải con rể của thằng Tư!"
"Cho dù cậu là con rể thằng Tư, tôi cũng không để cho cậu lên nắm quyền!"
"Một người ngoài mà muốn trở thành Thiếu chủ của Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas chúng tôi?"
"Cậu đang nằm mơ hão huyền đấy!"
Bùi Văn Cẩn chậm rãi nói: "Mẹ, Bùi Nguyên Minh đối với vị trí Thiếu chủ này trước nay chưa từng có hứng thú."
"Tất cả mọi chuyện ngày hôm nay, con không có nói trước cho cậu ấy!"
"Chỉ là con cho rằng cậu ấy thích hợp, con muốn cậu ấy có thể đạt được vị trí ấy!"
Nghe nói như vậy, bà cụ Bùi có hơi choáng nhẹ, ánh mắt hiện lên vẻ khó tin.
Bà ta làm sao cũng không thể nghĩ ra, Bùi Văn Cẩn thà ép Bùi Nguyên Minh lên nắm quyền, còn hơn để Bùi Cửu Thiên giữ chức.
Bùi Cửu Thiên trước mặt bà cẩn trọng, cư xử khéo léo, rốt cuộc đã làm chuyện gì khiến trời phải giận người phải oán?
Nghĩ đến đây, bà cụ Bùi bình tĩnh lại một chút, chậm rãi nói: "Văn Cẩn, tuy rằng mẹ không biết tại sao lúc này con đột nhiên mang một người Đảo Quốc tới đây!"
"Nhưng để mẹ nói cho con biết, chuyện lập thiên kim Thiếu chủ hôm nay nhất định phải quyết định!"
"Nếu như con nhất định muốn dùng chuyện khác tới đây đánh trống lảng!"
"Vậy thì đừng trách mẹ đến chỗ bố con đang ở ẩn, đưa ông ấy tới đây!"
"Con tốt nhất không nên quên!"
"Bố con mới thật sự là người nắm toàn bộ quyền lực!"
Nghe những gì bà cụ nhà họ Bùi nói, Bùi Văn Cẩn hít một hơi thật sâu, nói: "Mẹ, Tenkade Shiro liên quan đến tất cả sự thật về vụ việc mười năm trước!
"Trừ việc này ra, cũng liên quan đến nội bộ Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas chúng ta!"
"Nếu sau khi nghe xong lời thú nhận của ông ấy, mẹ vẫn muốn để Bùi Cửu Thiên nắm quyền, thì con không còn gì để nói!"
Nghe được lời nói của Bùi Văn Cẩn, sắc mặt của bà cụ Bùi lại tối sầm lại.
Bà ta vô thức liếc nhìn Bùi Cửu Thiên lúc này vẻ mặt đang vô cùng khó coi, cuối cùng chỉ có thể sầm mặt mà gật đầu đồng ý.
Nhìn thấy bà cụ Bùi có vài phần nhượng bộ, Bùi Văn Cẩn hít sâu một hơi, sau đó ông ta liếc mắt nhìn Bùi Nguyễn Minh nói: "Tenkade Shiro đã thừa nhận chưa?"
"Mọi chuyện cũng đã nói rõ ràng chưa?"
Bùi Nguyễn Minh cười nhẹ nói: "Đương nhiên là nói rõ rồi, hơn nữa ông ta cũng đồng ý hôm nay sẽ công khai mọi chuyện trước thiên hạ"
Nói đến đây, Bùi Nguyễn Minh liếc nhìn Đường Lan Nhã, nhẹ giọng nói: "Đường phu nhân, hôm nay trước mặt nhiều người như vậy, tôi sẽ cho bà một sự công bằng, cũng cho bà biết chân.
tướng của câu chuyện”.
Đường Lan Nhà người mềm nhũn run rẩy, mặc dù bà ấy dường như đã biết tất cả sự thật chuyện xảy ra mười năm trước.
Nhưng giờ phút này, bà ấy vẫn nghĩ mà thấy sợ.
Bởi vì chuyện đó, vẫn luôn để lại trong tim bà ta một cái gai khiến bà ta phải thao thức hàng đêm.
"Bộp bộp bộp!".
Bùi Nguyên Minh nhẹ nhàng vỗ tay, sau đó lạnh lùng nói: "Mọi người, thực sự xin lỗi, tiếp sau đây tôi muốn xin mọi người một chút thời gian"
- -----------------.