Chàng Rể Quyền Thế

Chương 3043




"Thiếu Cung, chính là tên này.

Anh ta đã kiểm chuyện với chị hết lần này đến lần khác!"
"Anh ta không chỉ giết hại cả nhà Takei Naoto, bạn của bạn chị."
"Mà còn hại anh trai chị bây giờ phải lưu lạc sang nước ngoài!"
"Anh ta còn cả gan tát chị một cái!"
"Em nhất định phải làm chủ cho chị!"
Thiếu niên mặc đồ đen khẽ nheo mắt rồi tiến tới một bước, nhìn Bùi Nguyễn Minh nói: "Nhóc con, dám bắt nạt chị Hồng Điệp à!"
"Anh oai phong, ngang ngược quá nhỉ!"
"Có giỏi thì anh bắt nạt Bùi Thiếu Cung tôi đi!"
Thiếu niên mặc đồ đen ngạo nghễ, vừa bước đến trước mặt Bùi Nguyên Minh, vừa châm điểu xì gà.

Nhả một hớp khói vào mặt Bùi Nguyên Minh.

"Đến đây! Bắt nạt tôi đi nào! Tát vào mặt tôi này!"

"Không phải anh giỏi lắm sao?"
Bùi Nguyên Minh nhìn một cái là nhận ra được tên này đã bị Trần Hồng Điệp lợi dụng, lúc này anh dửng dưng nói: "Đừng có kiếm chuyện."
"Tôi không có hứng thú bắt nạt trẻ con"
"Mẹ nó, bắt nạt trẻ con à?"
"Tên khốn anh không biết cậu đây là người thế nào đúng không!"
Lúc này Bùi Thiếu Cung thật sự rất tức giận, cảm thấy tôn nghiêm của mình đã bị khiêu khích.

Cậu ta chẳng cần biết Bùi Nguyễn Minh có thân phận lại lịch gì, dám bắt nạt người của cậu ta thì nhất định phải giết chết.

Ít ra Bùi Thiếu Cung cũng là con trai duy nhất của Bùi Văn Sơn, chị thứ hai của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas!
Trước giờ khi ở hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas cậu ta vẫn luôn ngạo nghễ.

Tuy nhiên bao lâu nay vẫn luôn du học ở nước ngoài, hai ngày gần đây vì chuyện sinh nhật của bà cụ nên mới chạy về mà thôi.

"Lên! Đánh anh ta cho tôi!"
"Có chuyện gì tôi sẽ chịu trách nhiệm!"
Bùi Thiếu Cung hưng phấn nói.

"Lên!"
"Phế anh ta đi!"
Lúc này mấy chục người cả nam cả nữ hào hứng xông lên.

Tuổi tác của mấy người này không quá lớn, có lẽ vẫn còn đang học đại học.

Hơn nữa, chắc chắn bọn họ thường kiêu ngạo quen thói rồi, nên ra tay một cách không hề nể nang gì.

Có người còn lôi mấy món như côn nhị khúc, móng hổ các kiểu, làm ra vẻ bản thân giống như côn đồ vậy.


Đối với mấy tên không biết trời cao đất dày này, Bùi Nguyên Minh cũng không nhường nhịn mà tiến lên trước một bước với vẻ mặt bình thản, sau đó luôn tay luôn chân.

"Bốp bốp bốp.."
Một loạt tiếng đánh tay vang lên.

Rất nhanh, trong tiếng la hét, mấy tên thiếu niên này bị bay ra ngoài từng người một.

Lúc ngã xuống đất, người nào người nấy đều đỏ mặt tía tại, cả người choáng váng, hoàn toàn không kịp phản ứng gì.

Trần Hồng Điệp theo bản năng lùi về, cô ta thật sự sợ Bùi Nguyên Minh.

Mà cô ta không ngờ rằng Bùi Nguyễn Minh đối mặt với Bùi Thiếu Cung, cậu cả chi thứ hai của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas mà cũng chẳng hề nể mặt.

"Tên khốn!".

"Anh dám đụng vào anh em của tôi?"
Thấy Bùi Nguyên Minh vung tay một cái tát một người, đánh bay hết cả người của mình đi, lúc này Bùi Thiếu Cung chẳng những không sợ mà ngược lại còn lộ rõ vẻ tức giận.

Cậu ta lao tới, nhằm một quyền hướng vào mặt của Bùi Nguyên Minh.


"Cậu không được đâu."
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh bình thản né đòn, thản nhiên nói.

"Với cái trình độ cỏn con này mà cũng muốn giúp người ta đòi lại công bằng sao?"
"Là do lúc trước những người khác đều nuông chiều cậu, hay là do cậu không nhận thức được năng lực của bản thân?"
"Hay đơn giản là cậu không biết chữ chết viết như thế nào?"
Bùi Thiếu Cung bị thẹn quá hóa giận, lúc này cậu ta giẫm mạnh chân xuống đất, nhảy lên cao rồi lao thẳng về chỗ Bùi Nguyên Minh.

Từ đây có thể thấy, chắc cậu ta đã từng luyện công nhưng có điều vẫn chưa đâu vào đâu cả.

"Bốp.."
Bùi Nguyên Minh không có ý nhường nhịn cậu ta, ngược lại còn trở tay cho một bạt tại trời giảng, nhất thời khiến cậu cả Cung, Bùi Thiếu Cung lập tức bay thẳng ra ngoài.
- -----------------.




DMCA.com Protection Status