**********
Bùi Diễm Lan hiểu ý của Bùi Nguyên Minh, cô ta cười cười nói: "Nếu nói như vậy, bên này tôi có cần tăng cường phòng bị không? Nếu không, ngỡ đâu Tứ công chúa tới cứu người, sau đó cô ta sẽ liên kết với Bùi Cửu Thiên giết chúng ta." "Không sao, chúng ta đã có chuẩn bị từ trước.
Bùi Nguyễn Minh thản nhiên nói.
"Không nói tới lực lượng có hạn trong tay Tử công chúa, cô ta còn có thể tận dụng lực lượng của Hoa Kiều" "Ngay cả khi cô ta dẫn Thánh Điện Kỵ Sĩ hay Kỵ Sĩ Bàn
Tròn đến thì cô ta cũng không thể cứu người trước mặt tôi đâu." "Đổng Hoài An sở hữu toàn bộ cơ quan hành chính ở Cảng Thành có thể bảo vệ cho cô ta." "Thôi Nhã Tuyết có Long Điện tại Cảng Thành và Las Vegas..." "Giang Ngọc Hạ có phân hội Long Môn tại Cảng Thành và Las Vegas..
"Còn có Hòa Bích Ngân và nhà họ Hòa..." "Chỉ cần Tứ công chúa không ngốc, cô ta sẽ không ra tay với những người này." "Về phần những lão cáo già khác, nếu có thể dễ dàng bắt đi như vậy thì đã bị giết từ lâu rồi, cần gì chờ tới bây giờ?"
Sắc mặt của Bùi Nguyên Minh bình tĩnh, trước khi đối đầu với nhóm người của Lý Liên Kiệt, anh đã tính toán trước mọi chuyện.
Hiện tại lực lượng của anh ở hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas đều bền chắc như thép.
Tứ công chúa muốn đục một lỗ trên tấm thép này đoán chừng sẽ rất khó khăn.
Bùi Diễm Lan suy nghĩ một chút rồi nói: "Không ra tay được ở Cảng Thành, thì còn có Dương Thành, có Thủ Đô mà."
Bùi Nguyên Minh nói: "Dương Thành có Đường Nhân ĐỒ." "Thủ Đô có Đường Thiên Đồi." "Hơn nữa Đại Hạ là địa bàn của chúng ta, nếu cô ta muốn đâm đầu vào thì chính là muốn tự mình tìm đến cái chết"
Bùi Nguyên Minh thở dài, xoay người đi, cảm thấy khó xử cho Tứ công chúa.
Dù sao thì những người bên cạnh mình không ai hoạt bát cả.
Có lẽ cô ta sẽ đi tìm Thanh Linh, đây là một lựa chọn tốt.
Nhưng nếu làm theo lời của Thanh Linh, thì cũng chưa chắc có tác dụng uy hiếp đối với anh đây.
Bùi Diễm Lan nghe đến đó, cười cười nói: "Xem ra anh đã chuẩn bị xong tất cả mọi thứ rồi.
Nhưng tôi cũng rất lo lång."
Bùi Nguyên Minh cười một tiếng, thản nhiên nói: "Lo lắng cũng đúng, nhưng ít nhất cũng chứng minh bây giờ cô không có bất kỳ ý nghĩ thù địch nào đối với tôi." "Bây giờ hai chúng ta được xem như đồng lòng với nhau.
Bùi Diễm Lan cười khổ một tiếng, cô ta biết rõ những chuyện đã qua đã để lại trong lòng hai người một cái gai khó bỏ.
Nhưng nếu bây giờ được nhổ hết thì cũng coi như là chuyện tốt.
"Được rồi, đến bây giờ tôi vẫn không biết chuyện gì đang xảy ra." Bùi Diễm Lan nhớ tới một chuyện khác.
"Nếu tôi không nhìn lầm thì lúc đó anh thật sự đã bị Lý
Liên Kiệt thôi miên"
Bùi Nguyễn Minh cười một tiếng, thản nhiên nói: "Muốn để một người như Lý Liên Kiệt trúng chiêu thì đương nhiên phải thật sự bị thôi miên rồi" "Đúng là như vậy, nhưng sao anh có thể giành được thắng lợi dễ dàng như vậy?" Bùi Diễm Lan tò mò hỏi.
Bùi Nguyên Minh nói: "Bời vì cách làm của anh ta có hạn chế, anh ta muốn thông qua việc điều khiển tôi nên đã quyết định thua trên bàn đánh bài" "Nhưng anh ta không biết, kết quả của một ván bài không phải được quyết định trên bàn đánh bài." "Ở một ván, hai người cầm bài gì chắc cũng đã đoán được." "Bời vì người chia bài nhìn giống như một khách du lịch, tên là Hòa Bích Ngân, thậm chí cô ta còn không trang điểm.
Tất nhiên là cô ta sẽ trang điểm vào những ngày bình thường, vậy nên lúc không trang điểm khiến nhiều người không nhận ra cô ta." "Những chuyên gia cũng chỉ nhận ra rằng cô ta chia bài rất vụng về.
Nhưng không ai nhận ra, cô ta còn có một thân phận khác, là con gái của đổ vương, làm sao cô ấy không biết sử dụng kỹ thuật đánh bài được?".