Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh ngẩn người, Bùi Diễm Lan vừa xoay vô lăng, vừa nhẹ nhàng giải thích.
“Nói đùa?” Bùi Nguyên Minh sửng sốt một lát, mới định thần lại, “Đùa cái gì?
Bùi Diễm Lan hơi đỏ mặt, chỉ là trong màn đêm này khó mà nhìn thấy rõ: "Chính là mấy câu sau của ba đấy, anh đừng xem là thật.
Tôi đã từng xem anh như anh trai mình, cũng từng xem anh là kẻ thù, nhưng bây giờ tôi chỉ xem anh như một người bạn thân..."
Nói đến đây, Bùi Diễm Lan cảm thấy lời nói của bản thân có chút không thỏa ý, chỉ có thể yếu ớt nói: "Chỉ như thế thôi."
"Ồ, cô là đang nói chuyện để tôi làm con rể nhà cô à?” Bùi Nguyên Minh vô thức nói, sau đó không khỏi than thở, “Thật ra tôi cũng rất bất lực, tại sao mọi người ai nhìn thấy tôi, cũng đều muốn tôi làm con rể của họ?"
"Chẳng lẽ, tôi có thể kiểm cơm bằng gương mặt của mình thật sao?"
Bùi Diễm Lan “phụt” cười một cái, nhẹ giọng nói: "Anh như thế này, nếu như đến Lam Quế Phường, trong một đêm hẳn là có thể kiếm được rất nhiều tiền"
Bùi Nguyên Minh dựa lưng vào trên ghế ngồi, thở dài nói: "Được rồi đấy, cô cũng biết tôi đã có vợ, nếu thật sự để mẹ vợ đó của tôi biết tôi đi làm trai bao, sợ là..."
Nói đến đây, Bùi Nguyên Minh đột nhiên dừng lại, lúc này hai người đang nói về cuộc sống tình cảm của mình, sao lại thấy nói đến bầu không khí đột nhiên có chút ám muội rồi.
Sau khi hít sâu một hơi, Bùi Nguyên Minh nhanh chóng chuyển đề tài nói: "Vừa rồi tôi đang suy nghĩ, vụ việc của Lý Liên Kiệt, tôi cũng nên có trách nhiệm.
Suy cho cùng thì những ngày nay dù có ý hay vô ý tôi cũng đều có dính dáng tới Bùi Cửu Thiên.
Cho nên tôi cảm thấy, tôi nên ra tay"
“Vậy tôi phải khuyên Lý Liên Kiệt tự cầu thêm phúc cho mình rồi” Thấy Bùi Nguyên Minh chuyển đề tài, Bùi Diễm Lan mỉm cười, cô ấy cũng không để ý nhiều về vấn đề trước, nhưng dù vậy, sâu trong ánh mắt của cô ấy cũng lóe lên một tia lạnh lẽo cô độc.
Cô ấy đang đoán, lúc này trong lòng Bùi Nguyên Minh, cô ấy thực sự chỉ là một người em gái, một người bạn.
Sau đó, cô ấy suy nghĩ một hồi rồi nói: "Nhưng mà, nếu như anh muốn ra tay với Lý Liên Kiệt, sợ là phải suy tính đường lui trước"
"Lý Liên Kiệt luôn hành sự nham hiểm và độc ác, nếu anh ta ngửi được mùi anh muốn đối phó với anh ta, nói không chừng anh ta sẽ tiến hạ thủ vi cường."
"Thậm chí có thể trực tiếp ra tay với những người quan trọng đối với anh trong Đại Hạ này, đến lúc đó sẽ lấy ra uy hiếp anh."
"Theo thông tin tối có trong tay, anh ta cũng đã làm rất nhiều chuyện tương tự như thế!
Bùi Nguyên Minh khẽ gật đầu, lời nhắc nhở của Bùi Diễm Lan khiến anh càng thêm thận trọng.
Anh lấy điện thoại di động ra gửi vài tin nhắn, một mặt để cho Ngô Kim Hổ, và mấy người Công Tử Hải trở về Đại Hạ trước.
Mặt khác, để cho Đường Nhân Đồ trấn giữ ở Dương Thành, Đường Thiên Đồ trấn giữ ở thủ đô, anh có thể yên tâm hành động ở Cảng Thành.
Đồng thời, Bùi Nguyên Minh cũng bảo nhà họ Đổng, họ Thôi, họ Giang,...!phải hành động cẩn thận, có bất cứ chuyện gì phải liên lạc ngay với anh.
Sau khi thu xếp xong, Bùi Nguyễn Minh cảm thấy có chút xúc động.
Giờ đây, anh cũng có thể coi như là một doanh nghiệp lớn, có Tập đoàn Thiện Nhân ở Đà Nẵng và Tập đoàn Khai Sơn ở Thủ Đô.
Theo tình hình kế tiếp, hầu hết hai thành Cảng Thành và Las Vegas cũng phải tích hợp các nguồn lực và thành lập một tập đoàn hoặc công ty.
Có câu vua cũng thua thắng liều, bây giờ trong mắt nhiều người anh cũng đã rất liều rồi, rất nhiều việc khi bắt đầu làm, tự nhiên.
cũng không còn cảm thấy dễ dàng như trước.
Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh nghe mình mà sắp xếp mọi chuyện, Bùi Diễm Lan khẽ mỉm cười.
Vốn dĩ cô ấy cảm thấy mình và Bùi Nguyên Minh không có cơ hội, nhưng bây giờ cô lại cảm thấy bản thân có lẽ có tư cách trở thành một người vợ hiền.
- -----------------.