Bùi Nguyên Minh rất hứng thú liếc nhìn cô gái có hơi thở mạnh mẽ này, rất nhanh thì nhận ra đúng là cô gái trẻ nổi tiếng trên nền tảng tiktok mà sáng sớm mình mới xem.
Trần Đồng Hoa - được xưng lấy được thẻ xanh của đế quốc Ba Tư, ở trên nền tảng ghét bỏ không khí Đại Hạ chất lượng kém, không có mùi vị tự do.
Lúc thấy cô ta, Bùi Nguyên Minh híp mắt lại, trong lòng có chút cảm khái, thế giới này thực sự thật nhỏ.
Mình vừa chuẩn bị để Hạ Vân bên kia hoàn toàn phong sát Trần Đồng Hoa này, kết quả đối phương lại chạy tới trước mặt mình diễu võ dương oai.
“Cô Lan đúng không? Cô làm như vậy mà được à?”
Trần Đồng Hoa hơi thở mạnh mẽ, dường như không chút sợ hãi nào thân phận của Bùi Diễm Lan.
Lúc này cô ta híp đôi mắt hẹp dài nhìn Bùi Diễm Lan, lạnh lùng nói: “Nói thế nào tôi cũng là khách”
"Cô lại đánh người đại diện của tôi, còn muốn đuổi chúng tôi ra bên ngoài à?” “Người Đại Hạ các người chỉ có thế thôi à?” “Đây là văn minh hàm dưỡng cùng lễ phép mà các người được xưng 5000 năm?”
“Cô biết bây giờ cô đang đối mặt với ai không?”
“Một khách cầm trong tay thẻ xanh của đế quốc Ba Tư!”
“Cho dù cô là chủ của nhà hàng, giám đốc điều hành tập đoàn tài chính Cảng Thành-Las Vegas, có cả của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas!”.
“Nhưng cô cũng không thể tùy ý làm bậy như thế!”
“Bởi vì...!Đây chẳng những là tự mình bôi đen, cũng là làm tập đoàn tài chính Cảng Thành-Las Vegas, làm cho cửa hàng mặt tiền của nhà họ Bùi ở Cảng Thành không có ánh sáng.”
“Mấu chốt nhất là cô không đắc tội nổi tôi”
“Bởi vì ông chủ lớn phía sau tôi, là người mà cô không đắc tội nổi”
Vào lúc này vẻ mặt Trần Đồng Hoa sáng rỡ, nhưng lúc nói chuyện lại miệng lưỡi bén nhọn, trong bông có kim, đỉnh đầu chụp mũ không ngừng đội lên trên đầu Bùi Diễm Lan.
Điều này làm cho người ta không thể không thừa nhận vị Trần Đồng Hoa này có thể trở thành là nổi sao nổi tiếng trên mạng cũng không phải là ngẫu nhiên.
Ít nhất phần tâm cơ cùng miệng lưỡi này không phải là người thường có thể làm được.
Người nổi tiếng trên mạng giống vậy gặp phải nhà giàu như Bùi Diễm Lan đã sớm quỳ xuống, làm sao có dũng khí ở chỗ này hỗ to gọi nhỏ chứ?
“Tôi còn tưởng rằng là ai bá đạo như vậy, đây không phải là ngôi sao lớn nổi tiếng lẫy lừng gần đây à?”
Thấy rõ ràng mặt mũi của đối phương, trong đôi mắt của Bùi Diễm Lan nhiều thêm vẻ khinh thường.
"Sao nào? Vừa ra nước ngoài đã quên nước mẹ rồi à, dựa vào bán đứng đất nước mình sinh ra và lớn lên, chạy đi làm chó cho người phương tây, thay đổi một cái thẻ xanh trong người, đã cảm thấy mình là một nhân vật lớn rồi à?”
“Hít thở vài ngày không khí đế quốc Ba Tư đã cho mình thật là quý tộc đế quốc Ba Tư rồi.”
“Vừa chiếm lấy nhà hàng, vừa chặn khách lại, thật phô trương quá nha!”
“Người nào không biết còn tưởng rằng nữ vương quý quốc tới dùng cơm đấy”
Hiển nhiên, gần đây Bùi Diễm Lan cũng xem đến mấy video ngắn kia, cho nên đối với loại chó vừa ra nước ngoài đã quên nước mẹ là không có chút cảm tình nào.
Dưới tình huống như vậy, giọng nói của cô ta tất nhiên cũng không có chút khách khí nào.
"Cô Lan, cô nói những lời này là phải chịu trách nhiệm đó”
“Làm nhục nữ vương của Đế quốc Ba Tư cao quý chúng tôi, cô có tin đại sứ quán đế quốc Ba Tư chúng tôi gửi cho cô một phần giấy mời không hả?”
“Hơn nữa cô cũng đừng có quên Cảng Thành này phát triển gần 100 năm dưới ánh sáng của đế quốc Ba Tư chúng tôi, mấy chục năm gần đây mới trở về Đại Hạ các người!”
“Đám nhà giàu các người, nói trắng ra cũng chính là Đế quốc Ba Tư nuôi chó mà thôi!”
“Thế nào? Đổi một chủ nhân mới mà đã bắt đầu diễu võ dương oai rồi hả?”
“Có hỏi ba cô một chút xem, xem ông ta có dám nói như thế cùng người đế quốc Ba Tư chúng tôi không hả?
Trần Đồng Hoa một tư thế tự cho mình là người của đế quốc Ba Tư, cao cao tại thượng nhìn xuống Bùi Diễm Lan.
- -----------------.