“Một tay thì một tay!”
Lúc này Mạnh Thế Khôi cực kỳ tức giận, lửa giận dâng lên từ ruột gan: “Cứ quyết định như vậy!”
"Nếu như trong vòng một ngày anh có thể nắm lấy quyền đại lý, tự bản thân tôi tự chặt đứt tay mình không cần anh ra tay!”.
“Còn nếu anh không nắm được quyền đại lý, thì tôi hy vọng bắt đầu từ ngày mai sẽ không phải nhìn thấy bóng dáng đôi nam nữ để tiện các người tại tòa văn phòng địa ốc này nữa"
"Quyết định thể đó, những người có mặt ở đây tất cả đều làm chứng!”
"Ai nói không giữ lời, kẻ đó là tên khốn kiếp!”
Cả hiện trường một mảnh yên tĩnh, không ai có thể ngờ tới một cuộc gặp gỡ đang diễn ra tốt đẹp lại biến thành một màn đánh cược như thế này.
Nửa tiếng sau tại văn phòng của tổng giám đốc.
Phòng làm việc này không tính là lớn, chỉ chừng trăm mét đổ lại, bởi vì vừa mới trang bị lại, bên trong không có vật gì dư thừa, chỉ có đúng một bộ bàn ghế cùng sô pha.
Tuy vậy, do văn phòng có hướng nhìn ra biển rộng, ngày xuân ấm áp nên Bùi Nguyên Minh hết sức hài lòng.
Anh tựa người vào số pha, híp mắt nhìn đường chân trời xa xăm với vẻ mặt hờ hững.
“Hôm nay phải cảm ơn anh rồi.”
Bùi Diễm Lan tự tay rót một chén trà, đưa cho Bùi Nguyên Minh.
“Nếu không có anh xuất hiện, em e là sẽ phải chịu chút thiệt thòi rồi.
“Cô chịu thiệt thòi?” Bùi Nguyên Minh liếc mắt nhìn Bùi Diễm Lan, cười nhạt mà nói: “E rằng cô đã sớm nghĩ cách ăn tươi nuốt sống những kẻ kia rồi”
“Tôi giúp cô làm người dẫn đầu, chẳng qua là muốn cô có đủ tư cách giải quyết công việc hơn một chút.”
“Dù sao thì sắp mấy ngày nữa là đến sinh nhật”
Bùi Diễm Lan lẳng lặng cười, sau đó cũng tự rót cho bản thân một chén trà, có chút hăng hái nói: “Theo như tin tức mà em nhận được, nhà họ Ishikawa không hề dễ đối phó”
“Nhà họ Ishikawa này không những nắm giữ tập đoàn Ishikawa trong tay, sản phẩm của họ có thể quét ra cả nước ngoài”
"Vả lại nhà họ Ishikawa có nhiều người làm bên chính trị, đời này còn có một cô chủ làm đại diện của đại sứ quán Đảo Quốc tại Thủ đô”
“Rắc rối nhất là nhà họ Ishikawa này được hậu thuẫn bởi Mộc Ngự Môn, một trong Ngự Ngũ Gia của Đảo Quốc”.
“Anh hẳn phải biết rõ, Ngự Ngũ Gia của nước Oa, địa vị đều vượt xa sáu môn phái lớn, đây đều là chi nhánh của hoàng thất nước Oa.
Bọn họ không chỉ có xuất thân vững chắc, mà còn có cả thực lực mạnh!”.
“Chúng ta muốn trong vòng một ngày giải quyết một dòng họ như vậy, khiến bọn họ phải kí kết hợp đồng quyền đại lý với chúng ta”.
“Có phải là hơi gấp gáp rồi không?”.
Tuy Bùi Diễm Lan tin tưởng Bùi Nguyên Minh tuyệt đối, thế nhưng cô ta không tin trong vòng một ngày có thể giải quyết nhà họ Ishikawa phiền toái kia.
Bùi Nguyên Minh cười cười, thản nhiên nói: “Nói thật thì tôi đối với quyền đại lý của nhà Ishikawa có một chút chướng mắt đó”.
“Người ta đều nói đồ điện ở Đảo Quốc đều hàng tốt mà giá rẻ, thật ra chính là do những kẻ vô sỉ ở Đảo Quốc từ rất lâu đã thắng tay sao chép các sản phẩm của các nước u Mỹ và các cường quốc công nghệ, chế tạo ra thứ công nghiệp rác rưởi mà thôi!”.
“Bọn họ không cần nghiên cứu phát minh thành phẩm, chỉ cần tháo tách những sản phẩm công nghệ cao của người khác ra xem, là đã có thể bắt chước mà sản xuất ra được.”
“Loại sản phẩm như vậy, nói hàng đẹp giá rẻ mà không cảm thấy xấu hổ sao?”
"Cô có biết tại sao đã nhiều năm như vậy rồi mà đồ điện gia dụng của tập đoàn Ishikawa không thể đánh vào thị trường Đại Hạ của chúng ta không?”
“Cô cho rằng do bọn họ xem thường thị trường Đại Hạ của chúng ta sao?” “Hoàn toàn không phải, bọn họ từ lâu đã muốn tiến vào thị trường Đại Hạ, nhưng lại không tìm thấy cơ hội”
- -----------------.