Mà lúc này, đám người Long Thiên Trường, Sự Tuệ Lan và Tenkade Daito đều hơi nhíu mày.
Dựa theo suy nghĩ của bọn họ, nếu một thế hệ Chiến Thần, một thế hệ Kiếm Thánh như Miyada Shinosuke ra tay, vậy muốn đánh chết Bùi Nguyên Minh, cùng lắm cũng chỉ là chuyện ba chiêu, hai thức mà thôi.
Nhưng không ngờ ông ta đã tay mấy chục chiều rồi, nhưng Bùi Nguyên Minh lại vẫn không có động tĩnh gì, thậm chí ngay cả tóc cũng chẳng mất nổi một cọng.
Thế này không khoa học, cũng không võ học gì cả!
“Tôi cảm thấy, chắc hẳn là Kiếm Thánh Miyada Shinosuke đang nể mặt Đại Hạ chúng ta một chút đấy!”
Nhìn thấy bầu không khí không đúng, lúc này, Sư Tuệ Lan đột nhiên mang vẻ mặt bừng tỉnh và thấu hiểu.
| “Sự việc vốn dĩ có thể dùng một chiêu để giải quyết, nhưng vì nể mặt chúng ta nên mới miễn cưỡng dùng mấy chục chiêu”
“Điều này chứng tỏ sự khiêm tốn và thiện chí của giới võ học Đảo Quốc! Ông Miyada Shinosuke, Sư Tuệ Lan tôi ở đây đại diện cho giới võ học Đại Hạ, bày tỏ lòng biết ơn đối với giới võ học Đảo Quốc các ông!”.
“Các ông lấy đại cục làm trọng như vậy, suy nghĩ cho danh dự của Đại Hạ chúng tôi như vậy, đại ân đại đức này, người Đại Hạ chúng tôi chắc chắn sẽ nhớ mãi trong lòng! Hai nước Đại Hạ và Đảo Quốc ở rất gần nhau, tình hữu nghị mãi trường tồn!”.
“Ông cứ yên tâm, đợi sau khi ông giết chết Bùi Nguyên Minh, tôi sẽ xin cấp trên khiến toàn bộ người nhà và bạn bè của anh ta đều bị liên lụy, bắt tất cả đều phải trả giá cho chuyện này.
| “Hơn nữa tôi xin thề với trời, sau này, giới võ học Đại Hạ chúng tôi sẽ không còn xuất hiện loại ngu xuẩn tùy tiện khiêu khích sự uy nghiêm của Đảo Quốc nữa!”.
Lúc này, cô ta lớn tiếng mở miệng, tỏ rõ lòng mình cho Miyada Shinosuke biết, cũng là để giải thích cho những người bên cạnh biết rõ.
Bởi vì chỉ có như vậy, mới có thể giải thích được tại sao Bùi Nguyễn Minh lại có thể hết lần này đến lần khác tránh được sát chiêu.
Mà Tenkade Daito vốn đang mang vẻ mặt có hơi khó coi, lúc này cũng híp mắt nói: “Cô Sự khách sáo rồi! Hai nước Đại Hạ và Đảo Quốc chúng ta, từ xưa đến nay đều ở rất gần | nhau, mặt mũi của Đại Hạ cũng là thứ mà Đảo Quốc chúng tôi rất coi trọng”.
“Dù sao thì ở khu vực Viễn Đông, cũng chỉ có tình hữu nghị trường tồn của hai nước, mới có thể không ảnh hưởng đến hòa bình thế giới! Các cô cũng yên tâm, lần này ông | Miyada Shinosuke báo thù, sẽ không ảnh hưởng đến tình cảm của hai bên chúng ta!”
Mà đám cậu ấm cô chiêu tới từ thánh địa võ thuật ở bên cạnh cô ta, người nào cũng đều mang vẻ mặt hóa ra là vậy.
Chẳng trách một vị Chiến Thần, một vị Kiếm Thánh như Miyada Shinosuke, lại không thể một chiêu giết địch được.
Chẳng trách tên phế vật Bùi Nguyên Minh lại có thể hết lần này đến lần khác tránh được sát chiều.
Hóa ra là do phía bên Đảo Quốc nể mặt Đại Hạ!
| Bằng không, cái thứ như Bùi Nguyên Minh, đã sớm bị người ta đánh chết không biết bao nhiêu lần rồi!
Giờ khắc này, những con cháu nhà giàu của thánh địa võ thuật, người nào cũng ở nhìn Miyada Shinosuke với vẻ mặt biết ơn, sau đó lại nhìn Bùi Nguyên Minh với vẻ mặt khinh thường.
Trong lòng người này không tự biết rõ hay sao, mà còn dám nhảy tới nhảy lui như khỉ thế, lẽ nào không biết quỳ xuống cầu xin chính là đường sống duy nhất của anh ta hay sao?
- -----------------