Tối nay Bùi Nguyên Minh đến hội quán Nam Dương với mục đích giúp Dương Đế Minh xử lý hết hàn độc trong cơ thể.
Trừ giải quyết một số việc ra thì còn phải chuẩn bị cho mình thêm một con bài tẩy nửa.
Tuy Bùi Nguyên Minh không sợ đám người Long Thiên Trường, nhưng mà đối phương đã chuẩn bị nhiều trò như vậy, nếu như mình không chuẩn bị thì không phải là có vẻ rất ngu ngốc sao?
Nên lúc này anh cũng không nhiều lời nữa, thản nhiên nói: “Dẫn tôi vào đi.”
Dương Huyền Trân cũng không nói nhiều mà lập tức dẫn theo Bùi Nguyên Minh đi đến một gian nhà có phong cách Nam Dương.
Đẩy cửa phòng ra, vẻ mặt Dương Huyền Trân lập tức trở nên dịu dàng nói: “Ông nội, Bùi Nguyên Minh đến”.
Bùi Nguyên Minh bước chân vào căn phòng của Dương Để Minh.
Sau khi đi vào, anh nhận ra trong phòng có độc khí rất nặng nhưng đã không còn lạnh như trước nữa.
Trừ chuyện này ra thì xung quanh cứ như đang nung nấu chiến đấu, có vẻ như một con sư tử đang ngủ say chuẩn bị thức dậy vậy.
Trong lòng Bùi Nguyên Minh có vẻ kinh ngạc.
Anh không ngờ vị chiến thần Nam Dương Dương Đế Minh này lại có thực lực đáng sợ như vậy, chẳng qua chỉ mới hồi phục một chút mà thôi đã có vài phần phong thái của chiến thần rồi.
Nói vậy, nếu mình có thể cứu được ông ấy thì tương lai chắc chắn sẽ có thêm một cánh tay đắc lực.
“Cậu Bùi, cậu đến rồi à?”
“Hoan nghênh cậu đến chơi”.
Trước đó tình hình của Dương Đế Minh rất kém nhưng bây giờ đã hồi phục hơn nhiều.
Ông ấy có thể ngồi dậy dựa vào giường.
Thấy Bùi Nguyên Minh đến, ông ấy mở to mắt, ánh mắt minh mẫn bắn ra bốn phía.
Bùi Nguyên Minh không nhịn được nói: “Ông cụ Dương đúng là vượt sức tưởng tượng của tôi.”
“Tôi vốn cứ tưởng cần ít nhất bảy ngày bảy đêm thì ông cụ mới có thể hồi phục đến mức này.”
“Nhưng không ngờ là chỉ cần ba ngày thôi.”
Ngày mai sau khi ông thức dậy thì có thể trở thành người bình thường” “Thật vậy sao?” Dương Đế Minh vẫn chưa nói gì, nhưng vẻ mặt của Dương Huyền Trân lại rất kích động.
Mấy ngày nay cô ấy luôn lo lắng cho ông nội của mình, thậm chí cả đêm không ngủ được.
Không ngờ là nửa đêm hôm nay Bùi Nguyên Minh lại đột ngột đến, lại còn mang đến một tin tốt như vậy.
“Đúng rồi, Bùi Nguyên Minh, tại sao đêm nay anh lại đột ngột đến đây?”
Dương Huyền Trân bỗng nghĩ đến một người.
“Tôi nghe nói đường chủ Chấp Pháp Đường của Long Môn và kiếm thánh của Đảo Quốc Âm Lệ ngày.
mai sẽ đến gây sự với anh?”
“Có phải anh lo lắng chuyện ngày mai nên mới đến xử lý độc trong người ông nội trước không?” Bùi Nguyên Minh cười cười nói: “Phải, cũng không phải”
- -----------------