Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, sau đó tự mình lấy điện thoại di động ra, gửi một tin nhắn ra ngoài, để công tử Hải điều tra thêm về nội tình của Long Tông Trạch này.
Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh không để ý đến mình, còn thản nhiên gửi tin nhắn, lúc này Công Tôn Vũ Nhiên vẻ mặt khinh thường nói.
“Được rồi, họ Bùi kia, đừng giả vờ nữa, thân phận của anh Long đặt ở đó, ai cũng không cách nào áp chế được anh ấy đâu.
Anh tên gì cũng vô dụng, anh đã đến thì đi cùng tôi, đến ở trong nhà tù của Long Môn.
Nhìn xem lúc nào anh Long chơi chán, có rảnh rỗi sẽ dẫn anh đi tra hỏi”
"Tôi khuyên anh đừng nên phản kháng làm gì, trước đó anh làm trái tôi, thân phận phân hội trưởng kia còn có thể che chở được anh.
Nhưng nếu như anh đối nghịch với mệnh lệnh của anh long, Long môn chủ chưa chắc đã có thể bảo vệ được anh.”
“Anh nhiều nhất cũng chỉ là tiểu bối mà Long môn chủ coi trọng mà thôi, mà Long Tông Trạch chính là thân thích”
“Ở trong lòng Long môn chủ, bên nào nặng bên nào nhẹ, tốt nhất anh cũng nên hiểu”.
Công Tôn Vũ Nhiên nở nụ cười nghiền ngẫm, không ngừng nhắc nhở Bùi Nguyên Minh sự chênh lệch giữa anh và Long Tông Trạch lớn đến mức nào.
Những người khác e sợ núi dựa Long môn chủ của anh, thế nhưng ở trước mặt Long Tông Trạch, chỗ dựa kia chẳng có bất kỳ ý nghĩa gì.
Mà nghe thấy Công Tôn Vũ Nhiên nói như thế, đám đệ tử của chấp Pháp Đường đều quái gở nhìn Bùi Nguyên Minh.
Trước đó thằng cha này lại dám khiêu chiến bọn họ, khiêu chiến Công Tôn Vũ Nhiên, khiêu chiến phó đường chủ Long Ngạo Thiên.
Nếu như lần này không giết chết anh, không cho anh biết vì sao hoa lại đỏ như vậy, sau này chấp pháp đường Long Môn đâu còn uy quyền gì nữa chứ?
Đây cũng chính là lý do đường chủ đề Long Tông Trạch tự mình đến Cảng Thành.
“Hội trưởng Giang xem như là bạn của tôi, người nhà của hội trưởng Giang cũng là người nhà của tôi”
"Đánh người nhà của tôi lại còn dám ở trước mặt tôi kêu gào, còn chuẩn bị đổ tội danh thông đồng với kẻ địch bên ngoài lên đầu tôi”
Cô ta tin tưởng, lúc này Bùi Nguyên Minh ở trước mặt cô ta nhiều nhất cũng chỉ dám mạnh miệng, căn bản không dám ra tay.
Đối với một con vịt chết còn mạnh miệng như Bùi Nguyên Minh, cô ta tràn đầy khinh bỉ.
“Được rồi họ Bùi kia, đừng nói nhảm nhiều như thế nữa.”
“Nhanh quỳ xuống và mình một trăm cái, thiếu một cái, lát nữa tôi sẽ khiến anh gãy một chiếc xương” Công Tôn Vũ Nhiên chỉ vào Bùi Nguyên Minh.
“Những lời Công Tôn Vũ Nhiên tôi nói, anh nghe rõ chưa?” Bùi Nguyên Minh thản nhiên đáp.
“Nếu như tôi nói không thì sao?” Một đệ tử của chấp pháp đường đi lên cười lạnh nói.
“Ranh con, mày thật sự cho rằng chỉ dựa vào một danh hiệu phân hội trưởng thì có thể làm màu trước mặt chấp pháp đường chúng tao ư?”.
“Mày dám nói chuyện với sự tỷ Công Tôn Vũ Nhiên như thế? Mày có tin tạo tát chết mày không...!
Anh ta còn chưa nói xong thì đột nhiên dừng lại.
Bởi vì chẳng biết từ lúc nào Bùi Nguyên Minh đã đứng trước mặt anh ta, sau đó bốp một tiếng tát lên mặt anh ta một cái.
.
Ngôn Tình Hay
Cơ thể đệ tử chấp pháp đường này bay tứ tung, hôn mê ngay trên không trung.
- -----------------