Vẻ mặt Bùi Cửu Thiên lạnh nhạt nhìn Takei Naoto một chút.
Đối với anh ta mà nói, ba trăm năm mươi tỷ chỉ là một con số mà thôi, không tính là đồng tiền lớn gì, anh ta cũng chướng mắt.
Nhưng thái độ của Takei Naoto lại làm cho anh ta có chút thưởng thức.
| ít ra Takei Naoto này là một người có ơn tất báo, loại người này đối với Bùi Cửu Thiên mà nói, là người có thể trở thành đồng minh.
Huống chi, Đảo Quốc Âm Lệ là một trong sáu trường phái lớn của Đảo Quốc, thực lực rất mạnh, đây mới chính là nguyên nhân căn bản để đêm nay Bùi Cửu Thiên cho Takei Naoto thể diện.
Cho nên, giờ phút này Bùi Cửu Thiên cũng không từ chối, ba trăm năm mươi tỷ này cứ xem như thứ bắc cầu để hai bên thiết lập quan hệ ngoại giao đi.
Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!
Nhưng mà, Bùi Cửu Thiên cũng không phải kẻ ngu, anh ta có chút hứng thú nhìn Takei Naoto một chút, sau đó thản nhiên nói: “Cậu chủ Takei khách khí như vậy, chắc hẳn còn có điều kiện khác chứ nhỉ?”
“Đều nói Đại Hạ chú trọng lễ nghi, hôm nay coi như tôi đã nhìn thấy được” Takei Naoto có vẻ mặt phong độ nhẹ nhàng.
“Thiếu chủ Bùi cứ yên tâm đi, tôi sẽ không để cho anh phải khó xử đầu” “Điều kiện của tôi rất đơn giản, chính là để người này lại cho tôi”.
“Dù sao anh ta làm người của tôi bị thương, tôi phải tìm anh ta đòi một câu trả lời chứ!” “Nếu không, những tên oắt con phía dưới sẽ làm loạn lên mất” Trong lúc nói chuyện, Takei Naoto nhìn về phía Bùi Nguyên Minh.
Đồng thời, anh ta còn cười tủm tỉm nhìn Hòa Bích Ngân một chút, có ý sâu xa.
Anh ta tin chắc, chỉ cần nắm Bùi Nguyên Minh ở trong tay, như vậy Hòa Bích Ngân sẽ phải mặc cho anh ta muốn làm gì thì làm.
“Không được!”.
Hòa Bích Ngân đột nhiên kịp phản ứng, lúc này ngăn cản ở trước mặt Bùi Nguyên Minh, khẽ nói: “Takei Naoto, anh đừng có mà không biết xấu hổ!” Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!
“Anh dám động vào anh Bùi Nguyên Minh, tôi sẽ liều mạng với anh đấy!” Cho dù như thế nào Hòa Bích Ngân cũng không nghĩ tới, thế mà Takei Naoto lại đưa ra điều kiện này.
Sắc mặt Bùi Cửu Thiên lạnh nhạt lướt mắt nhìn, khi ánh mắt rơi lên trên người Bùi Nguyên Minh, trong đôi mắt của anh ta có một vẻ kinh ngạc hiện lên, dường như không ngờ rằng vậy mà Bùi Nguyên Minh cũng đây.
Mặc dù hai bên còn chưa có chính thức gặp mặt, nhưng mấy ngày nay, Bùi Cửu Thiên đã xem ảnh chụp của Bùi Nguyên Minh không đến một ngàn lần, thì cũng phải đến một trăm lần rồi.
Cho dù nghiền xương thành tro, Bùi Cửu Thiên cũng có thể nhận ra Bùi Nguyên Minh.
Nếu không phải chưa tìm thấy cơ hội, anh ta đã xử lý Bùi Nguyên Minh rồi.
Nhìn thấy thế mà Bùi Nguyên Minh lại xuất hiện trong trường hợp này, Hòa Bích Ngân còn mở miệng là cậu Bùi, ngậm miệng là anh Bùi Nguyên Minh, trong đôi mắt của Bùi Cửu Thiên lập tức hiện lên một tia sáng.
Anh ta đã làm mất Long Điện Cảng Thành và Las Vegas, không thể lại mất đi nhà họ Hòa.
“Trời gây nghiệt, còn có thể sống!” “Tự gây nghiệt, không thể sống!” Bùi Cửu Thiên thở dài một hơi, vẻ mặt bình thản, chỉ coi rằng giờ phút này không biết Bùi Nguyên Minh.
Anh ta khẽ gật đầu với Takei Naoto, thản nhiên nói: “Ngày mai nhớ chuyển tiền vào trong tài khoản của tôi”.
“Còn có mấy người kia, bây giờ, ngay lập tức, lập tức dẫn Hòa Bích Ngân trở về Las Vegas!”
Đám người lão Chu đều có vẻ mặt khó xử, nhưng bọn họ lại biết rất rõ năng lực của Bùi Cửu Thiên, lúc này chỉ có thể lôi kéo Hòa Bích Ngân rời đi trước.
Sắc mặt Hòa Bích Ngân tái nhợt, biểu cảm vô cùng khó coi: “Bùi Cửu Thiên, anh đúng là một tên khốn nạn!”.
“Tôi muốn ân đoạn nghĩa tuyệt với anh!” “Người nhà họ Hòa nghe lệnh, nhất định phải bảo vệ tốt anh Bùi!” “Anh ấy là ân nhân của nhà họ Hòa chúng ta, cho dù ba tôi ở chỗ này thì cũng sẽ bảo vệ anh ấy!”
“Anh ấy tuyệt đối không được xảy ra chuyện gì!” Giờ phút này Hòa Bích Ngân thật sự rất sốt ruột.
Trước đó, cô ta hận không thể bóp chết Bùi Nguyên Minh, nhưng bây giờ tâm trạng của cô ta thay đổi hoàn toàn, nếu như Bùi Nguyên Minh xảy ra chuyện, cô ta cũng không sống được.
- -----------------
.