Đứng trước cảnh này, ngoại trừ Thôi Nhã Tuyết, tất cả người của Long Điện tại Cảng Thành đều xem đến trợn mắt há hốc mồm.
Điều này cũng khiến đám người Đảo Quốc ai nấy đều trông rất khó coi, tinh thần hoảng hốt.
Bọn họ không bao giờ có thể tin được, một trưởng lão Kinoshita mạnh mẽ là vậy, lúc này lại không dám đánh trả.
Hơn nữa còn bị Bùi Nguyên Minh tay trái tay phải liên tiếp tát qua tát lại, đánh đến mặt mũi bầm dập, ngay cả răng cũng rớt ra vài chiếc
Phải biết rằng hắn hàm răng này của ông ta đều là loại răng có giá rất cao, ngày thường vô cùng quý trọng.
Bất cứ ai dám nói rằng ông ta vàng, ông ta đều đánh người đó tới mất nửa cái mạng.
Tại sao lúc này bị đánh tới bay cả răng mà cũng không tức giận?
Điều này thật không bình thường a.
Người của Đảo Quốc Âm Lệ, ngay cả tại Đảo Quốc cũng đều có sức mạnh vô cùng to lớn.
Thế thì tại sao ở một nơi nhỏ bé như Cảng Thành này, bọn họ lại có vẻ yếu thế đến vậy?
Cũng chính bởi vì biết được thực lực của trưởng lão Kinoshita, đám người của Đảo Quốc đều.
không khỏi há hốc mồm, tinh thần hoảng hốt không thôi.
Thôi Nhã Tuyết ban đầu cũng có chút kinh ngạc, nhưng rất mau đã lấy lại bình tĩnh, trong mắt chỉ còn vài tia lạnh lùng.
Thôi Nhã Tuyết cũng không biết nhiều về Bùi Nguyên Minh, chỉ là mơ hồ có suy đoán về thân phận của anh mà thôi.
Nhưng cảnh tượng hôm nay thực sự đang chứng minh cho suy đoán của cô.
Am
Bắc Xuyên Bát Đạo chính là cậu chủ của tập đoàn Bắc Xuyên, và là đệ tử của Đảo Quốc Âm
Lệ.
Một người như vậy, cũng chỉ có người mang thân phận như Thôi Nhã Tuyết suy mới có thể muốn giẫm như thế nào thì giẫm mà thôi.
Cho nên, hiện tại, Thôi Nhã Tuyết chẳng những không ngăn cản Bùi Nguyên Minh, ngược lại còn lui ra phía sau nửa bước.
Cô xua tay, ý bảo những người khác của Long Điện tại Cảng Thành không nên động thủ.
Nhớ quay lại web truyện T am l inh nhé.
Kế tiếp mặc kệ phát sinh cái gì, mọi người đều là châu chấu trên cùng một thuyền.
“Ông thật sự thực làm tội thất vọng!”.
Bùi Nguyên Minh tát một cái cuối cùng, đánh bật Kinoshita vốn đã rất bất lực ngã lăn xuống đất bằng tay trái.
Kinoshita lúc này mặt mũi bầm dập, sưng như đầu heo, đến tận bây giờ vẫn không dám đánh trả.
Bắc Xuyên Bá Đạo lập tức phản ứng lại, hắn ta gào to: “Kinoshita, não ông bị úng nước à?”
“Bị người ta đánh thành như vậy ông còn không đánh trả sao?”
“Ông quả thực làm người của Đảo Quốc chúng ta mất hết thể diện rồi”
“Tôi ra lệnh cho ông, mặc kệ hắn là ai, mặc kệ hắn có cái gì bản lĩnh, ông đều nhanh chóng đánh lại hắn cho tôi.”
“Cứ đánh chết hắn, hậu quả đầu tôi chịu hết”
“Ngu ngốc!”
Bắc Xuyên Bá Đạo giờ phút này lòng đầy căm phẫn, vốn dĩ vẫn luôn là hắn bắt nạt người khác, nhưng hôm nay lại bị Bùi Nguyên Minh tùy ý coi thường.
Việc này đối với Bắc Xuyên Bá Đạo mà nói, chính là tuyệt đối không thể chấp nhận được.
Huống chi tại đây còn có rất nhiều người và gián điệp của không ít thế lực.
Nếu sự tình truyền ra ngoài, hắn ta về sau còn có thể tiếp tục kiêu ngạo thế nào được nữa?
Làm sao có thể bảo vệ vị trí cậu chủ tập đoàn Bắc Xuyên của mình nữa chứ?
Sắc mặt Bùi Nguyên Minh cũng rất bình thản, không nhìn thấy là đang nghĩ gì, chỉ nói: “Tới đi, mau ra tay đi, tôi đang chờ đây”
Bắc Xuyên Bá Đạo vừa nghe thấy liền muốn chính mình xông lên, nhưng Kinoshita đã kịp thời phản ứng lại đây, chắn trước mặt hắn rồi thấp giọng nói: “Cậu chủ Bắc Xuyên, không được đâu, đây là cao thủ cấp bậc chiến thần”
“Chúng ta không đủ khả năng” Cái gì”.
Cấp bậc chiến thần”
Nghe được mấy lời này, đám người Đảo Quốc ai nấy đều cứng đờ hết cả.
Bản tính của người dân Đảo Quốc vốn chính là thích bắt nạt kẻ yếu, mấy thứ võ đạo hay tinh thần võ thuật đối với họ chỉ là vô nghĩ.
Khi gặp những người khó chơi, họ rất nhanh có thể quỳ xuống ngay ngay lập tức.
Khi nghe thấy mấy chữ “cấp bậc chiến thần này”, mấy người phụ nữ của Đảo Quốc nhanh chóng thấy toàn thân mềm nhũn, vội vàng lùi lại trong vô thức.
Hai chữ “chiến thần” đối với bọn họ mà nói, quả thực là thiêng liêng tối cao, là tuyệt đối không thể trêu chọc.
Rốt cuộc, cho dù là chiến thần nào thì ở Đảo Quốc đều là chí cao vô thượng, không phải mấy nhân vật nhỏ bé như bọn họ có khả năng quỳ xuống liếm chân.
Nhưng Bắc Xuyên Bá Đạo càng thêm hống hách, vẻ mặt khó có thể tin được, nói: “Sao có thể chứ?”
.