Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2210



Vị trí Thiên Hoàng của Đảo Quốc? Nghe thấy câu này, mọi người xung quanh đều hoảng hốt.

Đảo Quốc là một quốc gia theo chế độ quân chủ.

Thiên Hoàng của Đảo Quốc chẳng những là lãnh tụ tỉnh thần của Đảo Quốc, lại càng là người có quyền lực cao nhất.

Vậy mà Bùi Nguyên Minh bảo Yukiko Ishikawa lấy vị trí Thiên Hoàng của Đảo Quốc, tới đổi vị trí phân hội trưởng của Long Môn thủ đô.

Đây không chỉ là đang nói đùa, lại càng đang giẫm đạp lên tôn nghiêm của Đảo Quốc.

“Khốn nạn Hạ Mộc Diệp là người xù lông đầu tiên! Cô ta chỉ vào mũi Bùi Nguyên Minh, lạnh giọng nói: “Họ Bùi, anh có biết thân phận Thiên Hoàng của Đảo Quốc tôn quý cỡ nào không? Vậy mà dám vũ nhục Thiên Hoàng của Đảo Quốc?”

Bùi Nguyên Minh cười mà như không cười liếc mắt nhìn Hạ Mộc Diệp một cái, nói: “Thân phận Thiên Hoàng của Đảo Quốc tôn quý tới mấy, có liên quan nửa xu tới tôi? Tôi là người Đại Hại”

“Theo tôi, dùng vị trí Thiên Hoàng của Đảo Quốc tới đổi vị trí hiện giờ của tôi, tôi còn chịu thiệt ấy!”


“Sao thế, người Đảo Quốc đều không nói gì, Hạ Mộc Diệp cô nhiều lời làm gì?”

“Chẳng lẽ cô lén lấy được thẻ xanh của Đảo Quốc sau lưng ông cụ nhà cô? Hay là đã đổi sang thành người Đảo Quốc rồi?”

“Cô không sợ trực tiếp khiến ông cụ nhà cô tức chết à?”

“Nhà họ Hạ vốn là gia tộc đứng cuối trong mười gia tộc đứng đầu, bây giờ lại sinh ra loại người quên luôn cả tổ tông như cô, chỉ sợ sẽ mất khỏi top mười tới nơi..”

“Anh! Khốn nạn!”

Hạ Mộc Diệp tức tới mức toàn thân run lẩy bẩy, có kích thích muốn tiến lên trước tát Bùi Nguyên Minh một cái.

“Bùi Nguyên Minh, cậu đang nói đùa sao?”

Yukiko Ishikawa tương đối bình tĩnh, tuy bộ ngực cô ta không ngừng lên xuống, nhưng lúc này vẫn nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, lạnh giọng mở miệng nói: “Rốt cuộc là cậu có biết tình cảnh của mình hiện giờ không?”

“Nếu cậu muốn thành quý tộc mới của Đảo Quốc tôi, tôi còn có thể đồng ý với cậu!”

“Nhưng cùng lắm chỉ là một chuẩn nam tước mà thôi.”

“Nhưng muốn cái khác, cậu đừng mơ mộng hão huyền, chuyện viễn tưởng “Ngoài ra cậu đắc tội bao nhiêu người, cậu còn không rõ lắm sao?”

“Lúc này đây, cậu còn đắc tội anh Phương!”

“Nếu không có tôi cầu xin, cậu nhất định sẽ phải chết! Mạng nhỏ của cậu sẽ không còn “Không cẩn thận, người nhà của cậu cũng sẽ chịu liên lụy!”


“Họ Bùi, cậu đã rơi vào hoàn cảnh như vậy, còn ở đây làm ra vẻ với tôi, sĩ diện với tôi sao?”

“Cậu không thấy buồn cười à?”

Yukiko Ishikawa nâng cao cằm, vẻ mặt rét lạnh: “Điều kiện của tôi là như vậy, có đồng ý hay không, tự cậu xem rồi làm đi!”

Lúc này trong lòng Yukiko Ishikawa tràn ngập đắc ý.

Cô ta tin tưởng trong tình hình như vậy, cô ta tuyệt đối tin tưởng Bùi Nguyên Minh sẽ cúi đầu.

Thậm chí vào thời khắc quan trọng, bảo Bùi Nguyên Minh quỳ xuống gọi cô ta là bà nội cũng được.

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt liếc mắt nhìn Yukiko Ishikawa một cái, sau đó thản nhiên nói: “Trở về nói với Thiên Hoàng của Đảo Quốc các cô, tới trước mặt tôi quỳ một ngày, chuyện hôm nay sẽ bỏ qua”

“Cậu! Hung hãn! Khốn nạn!”

Yukiko Ishikawa giận dữ mắng, không thể ngờ tới vậy mà Bùi Nguyên Minh có thể hung hãn tới mức này.


“Cậu thực sự không biết chữ chết viết như thế nào, hay là không biết trân quý tính mạng!”

“Bùi Nguyên Minh, bây giờ tôi cho cậu ba phút, đồng ý điều kiện của tôi, nếu không Đảo Quốc chúng tôi nhất định sẽ đòi Đại Hạ một câu trả lời thỏa đáng!”

“Chúng tôi đảm bảo, cậu không chết cũng phải chết!”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Không cần ba phút, bây giờ tôi có thể nói thẳng với cô, tôi từ chối: “Bùi Nguyên Minh, có gan, ngay cả Đảo Quốc nguyện ý cho cậu cơ hội, cậu cũng không quý trọng!”

Long Kiến Công giơ một ngón cái lên với Bùi Nguyên Minh.

“Nhưng mà cậu làm như vậy, cũng tương đương cắt đứt đường sống cuối cùng của mình”

- -----------------



DMCA.com Protection Status