Bùi Nguyên Minh lạnh giọng mở miệng: “Cô dám can đảm thương tổn một sợi tóc của bọn họ, tôi đảm bảo, cô và Kashima Shinto Ryu đều phải hối hận!”
“Cho dù là Phương Trung Nghĩa, cũng cần phải trả giá rất đắt vì chuyên này!”
Vẻ mặt Miyamoto Sakura kinh hãi, vỗ ngực nói: “Thực đáng sợ, tôi sợ lắm cơ!”
“Làm sao bây giờ?”
“Hay là tôi nghĩ biện pháp an ủi mình vậy!”
Khi nói chuyện, Miyamoto Sakura trở tay tát lên mặt Uông Linh Đan.
Đọc nhanh tại Tamlinh247.com “Bốp”
một tiếng, trên gương mặt xinh đẹp của Uông Linh Đan xuất hiện dấu năm ngón tay.
Uông Linh Đan bị tát tỉnh lại, cô ta phun mảnh vải trong miệng ra, nói khẽ: “Bùi Nguyên Minh, anh đừng đế ý tới tôi" “Bốp..* Miyamoto Sakura lại tát một cái, một cái tát đánh Uông Linh Đan không.
nói nên lời.
“Ai da, đúng là tình sâu nghĩa nặng, tôi rất cảm động đấy!”
“Trong phim truyền hình cũng không quay chụp như vậy đâu!”
“Chỉ tiếc, đây không phải là bộ phim truyền hình!”
“Bốp..* Miyamoto Sakura lại tát một cái, một cái tát đánh Uông Linh Đan không.
nói nên lời.
“Ai da, đúng là tình sâu nghĩa nặng, tôi rất cảm động đấy!”
“Trong phim truyền hình cũng không quay chụp như vậy đâu!”
“Chỉ tiếc, đây không phải là bộ phim truyền hình!”
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh âm trầm: “Miyamoto Sakura, cô chết chắc rồi”
Uông Linh Đan gian nan mở miệng: “Bùi Nguyên Minh, tôi thực sự không.
sao, tôi cũng sẽ không có chuyện gì, đừng để ý tới tôi, cô ta không dám làm gì tôi đâu!" Uông Linh Đan vô cùng thông minh, cho nên cô ta biết rất rõ, sự tồn tại của cô ta có giá trị lợi dụng, cho nên không phải tình huống vạn bất đắc dĩ, Miyamoto Sakura sẽ không dám xẵng bậy.
Cho nên lúc này Uông Linh Đan không ngừng nhắc nhở Bùi Nguyên Minh, đừng rối rắm.
Rất rõ ràng, bên phía cô ta cũng có thể nhìn thấy tình hình vô cùng nguy hiểm ở bên Bùi Nguyên Minh lúc này.
“Cô Uông, có sao không cô nói không tính, tôi nói không tính, phải xem bản lĩnh của anh Bùi nhà cô.
Miyameto Sakura nâng cäm Uông Linh Đan lên, hôn một cái lên khóe miệng cô ta, sau đó vươn cái lưỡi màu hồng ra liếm môi, mang theo vẻ mặt cân nhắc nói: “Anh Taro, nhớ tốc chiến tốc thẳng!”
“Tôi đã giúp anh thử qua, tư vị của Uông Linh Đan không tệ”
“Hai cô gái xinh đẹp bên anh trúng độc, không có cách nào khiến anh tận hứng”
“Một người này, tôi sẽ giúp anh giữ lại một hơi, cho anh chơi đùa vui vẻ!”
“Nếu anh có thể đánh Bùi Nguyên Minh quỳ xuống đất, sau đó chơi một trận trước mặt anh ta, tôi nghĩ phong tình như vậy, nhất định là kinh hãi thế tục.
Nghe lời Miyamoto Sakura nói, đám thuộc hạ ở bên cạnh cô ta đều lộ ra nụ cười tà ác.
Taro Nakano cũng cười nói: “Đúng vậy, đây là một đề nghị không tệ”
“Cô gái Đại Hạ, rất tốt!" Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh rét lạnh, lúc này lạnh lùng nói: “Miyamoto Sakura, cô yên tâm đi, chỉ cần Uông Linh Đan có chuyện, tôi đảm bảo tập đoàn nhà Miyamoto cô, Kashima Shinto Ryu các cô đều phải chôn cùng!" “Ồ, tôi sợ quá cơ!" Miyamoto Sakura thuận tay tát Uông Linh Đan thêm mười mấy cái nữa.
“Bây giờ tôi động vào cô ta, thế nào? Anh có thể làm gì tôi?”
“Anh có bản lĩnh thì bò qua đường mạng tới đây giết tôi đi!”
Khi nói chuyện, Miyamoto Sakura che miệng cười khẽ, vẻ mặt tràn ngập trêu tức.
Sau đó cô ta cầm lấy cái roi da, lúc này đánh lên người Uông Linh Đan, trên người cô ta lập tức da tróc thịt bong, Cảnh tượng này khiến mí mắt Bùi Nguyên Minh giật giật, vẻ mặt anh không đối, nhưng âm thầm lấy điện thoại ra, nhanh chóng soạn một tin nhản gửi đi Lúc Miyamoto Sakura vung roi lên lần hai, Taro Nakano đã thấy cơ hội.
“Rầm..”
Trong lúc Bùi Nguyên Minh thất thần, Taro Nakano lập tức bước nửa bước, cả người xông về trước.
Cùng lúc đó, trường đao Đảo Quốc trong tay chém xuống,