Bùi Nguyễn Minh lạnh nhạt liếc mắt nhìn Lục Thủy Nhiên một cái, thản nhiên nói: “Dì Lục ả, nếu tôi nhớ không nhầm, cho tới bây giờ Patek Philippe không sản xuất đồng hồ thạch anh" "Không biết Patek Philippe có giá ba tỷ rưỡi này của dì là mua ở cửa hàng nào, có cần tôi gọi điện báo cảnh sát giúp dì hay không?" “Vậy mà dám bản đồ giả cho dì, nếu là giả thì phải bồi thường gấp mười lần. “Đồng hồ này của dì có giá ba tỷ rưỡi, cửa hàng đó sẽ phải bồi thường dì ba mươi lăm tỷ đấy."
Khi nói chuyện, Bùi Nguyễn Minh cười tít mắt lấy di động ra, ấn ba con so. Lục Thủy Nhiên gần như là che khuất đồng hồ trên tay trái theo bản năng, sau đó bà ta cảm thấy làm vậy giống như chột dạ, lập tức nổi giận nói: “Cậu là một tên tài xế thì biết cái gì?” "Đồng hồ này của bà đây là mua từ nước Thụy về!” “Cậu từng tới nước Thụy chưa?" "Patek Philippe là nhà cậu mở à? Cậu nói cửa hàng không có đồng hồ thạch anh thì không có đồng hồ thạch anh sao?" “Một tên tài xế làm ra vẻ cái gì?” “May mà cậu không phải lái xe nhà tôi, bằng không bây giờ tôi bảo câu cút đi!”
Lục Thủy Nhiên cảm thấy mình sắp hôn mê vì tức.
Tài xế này là sao đây, chẳng những tới muộn, còn dám mạnh miệng vả mặt mình?
Quả nhiên một nhà Thanh Linh là nhà giàu mới nổi, ngay cả mời lái xe đều không có tố chất như thế.
Lúc này, vẻ mặt Lục Thiên Vũ ở bên cạnh không kiên nhẫn nói: "Mẹ, một tên tài xế thì biết cái gì chứ?" “Cho dù mẹ tát anh ta một cái, anh ta cũng không dám tát trả, cần gì phải nói lời vô nghĩa như vậy?” “Chúng ta vẫn nên nhanh đi xem có phải nhà dì Thanh Linh ở biệt thự Hương Sơn hay không!" “Nếu không phải, chúng ta nhanh đi thôi, tối nay ở bên thủ đô có mở tiệc đứng ăn miễn phí."
Khi nói chuyện, vẻ mặt Lục Thiên Vũ nhìn Bùi Nguyên Minh với vẻ khinh bỉ. ở trong mắt anh ta, Bùi Nguyễn Minh chỉ là một tài xế, không là gì cả, có tư cách gì nói chuyện với người cao quý là người địa phương thủ đô như bọn họ?
Nghe con trai nói như vậy, Lục Thủy Nhiên cũng kịp phản ứng, nói: "Đúng đúng đúng, trừ khi một nhà Thanh Linh thật sự ở khu nhà cao cấp, bằng không vẫn nên tham dự tiệc đứng quan trọng hon."
Khi nói chuyện, bà ta liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh một cái, quát lớn: “Tới đón chúng tôi, xe đầu?” “Tôi nói cho cậu biết, nếu là xe rách, chúng tôi không ngồi.
Dựa theo tính cách của Bùi Nguyên Minh, hiện giờ anh đã sớm rời đi.
Nhưng nhớ tới lời mẹ nói phải khách sáo, trái lại Bùi Nguyên Minh cười tít mất chỉ xe Toyota Al bên cạnh, nói: “Dì Lục, cậu Lục, xe ở đây.
Rõ ràng là Lục Thủy Nhiên và Lục Thiên Vũ ở thủ đô đã lâu, vẫn có chút kiến thức, lúc thấy xe Toyota Al kiểu mới nhất đôi mắt sáng lên.
Lục Thiên Vũ tiến lại gần, yêu thích không buông tay vuốt ve từ trên xuống dưới, sau đó nghiêm mặt nói: "Mẹ, đây chính là xe
Toyota Al kiểu mới nhất, lúc con đi nhảy, nhìn thấy không ít cậu chủ nhà giàu lái chiếc xe này tới. "Con nghe nói chiếc xe mới nhất này có giá năm tỷ hai trăm năm mươi triệu! "Xem ra nhà Thanh Linh thực sự có tiền!”
Lục Thủy Nhiên hừ một tiếng, trong đôi mắt hiện lên chút ghen tị, rất nhanh nói: "Xem ra một nhà bọn họ kiếm được không ít tiền từ nhà họ Chân thủ đô, nếu không sao vừa mới lên nắm quyền đã lại xe sang, ở khu nhà cao cấp Bùi Nguyên Minh đều hết nói nổi, thân thích như vậy Thanh
Linh cũng nhận, chỉ có thể nói không phải người một nhà, không vào cùng của Lúc này, Lục Thủy Nhiên nhìn thấy Bùi Nguyên Minh không có ý mở cửa xe giúp bà ta, lập tức không nhịn được chửi ầm lên: "Rất cuộc một tên tài xế như cậu có biết rõ hay không? Chúng tôi đều là khách quý của Thanh Linh, cậu tới đón chúng tôi mà đón như vậy à?" "Cửa xe đều không mở giúp chúng tôi, cậu chuẩn bị để chúng tôi tự mình mở cửa xe sao?" "Phế vật"
- -----------------