Bùi Nguyễn Minh nhàn nhạt mở miệng: "Anh vẫn nên cút đi, nếu không chẳng mấy chốc tôi sẽ tiêu diệt Hồng Lâu đó của anh day."
“Tiêu diệt Hồng Lâu à? Chỉ dựa vào cậu cũng xứng sao?”
Trên mặt Vân Cảnh Nam hiện lên vẻ kiêu căng khó thuần, sau đó anh ta nở nụ cười xem thường: "Nếu cậu có bản lĩnh ấy, vậy thử chút đỉn Trong suy nghĩ của Vân Cảnh Nam, nguyên nhân lớn nhất khiến cho lần trước Bùi Nguyễn Minh có thể được lợi như vậy là vì lúc đó nhân lực toàn là lĩnh đánh thuê Những phế vật ngoại quốc kia kết hợp lại với nhau, trực tiếp bị người ta tiêu diệt gọn.
Mà mẹ anh ta phải chịu thiệt thòi lớn như vậy là bởi vì bị tên vô dụng Trương Vệ Kiệt kia kéo chân.
Nếu như để anh ta tới đối phó với Bùi Nguyên Minh, anh ta tin mình ít nhất cũng có một trăm loại biện pháp khiến cho Bùi Nguyễn Minh chết không có chỗ chôn.
"Anh Vân, chúng tôi tạm thời nhận món quà này của anh, về phần cuối cùng là ai sẽ nằm xuống bên trong, sau này tôi sẽ thảo luận thêm với anh.
Hạ Vân không đợi Bùi Nguyên Minh tiếp tục nói, cô ta nhanh chóng cướp lời nói mấy câu chứa đầy kim kia.
Hiển nhiên Hạ Vân không muốn Bùi Nguyên Minh và Hồng Lâu xảy ra xung đột.
"Mặc kệ giữa chúng ta có ân oán gì, thế nhưng buổi mừng thọ tối nay không chào đón Hồng Lâu các anh, anh trở về nói cho mẹ mình biết, nói cho cùng ân oán giữa nhà họ Trầm và Hồng Lâu sẽ có một ngày tính toán đủ!" “Hơn nữa tôi có thể đảm bảo, ngày đó rất nhanh sẽ đến thôi!”
Ảnh mát lạnh lùng của Vân Cảnh Nam từ trên người Bùi Nguyễn Minh chuyển đến chỗ Hạ Vân, sau đó nhẹ nhàng cười nói: “Có Hạ, có đang uy hiếp Hồng Lâu chúng tôi đấy à?" Hạ Vân lạnh lùng đáp: "Anh đã giương oai đến tận tiệc mừng thọ của ông ngoại tôi rồi, anh cảm thấy tôi không thể uy hiếp anh sao?" Vân Cảnh Nam hít một hơi xì gà, sau đó nhả ra một luồng khỏi, sắc mặt của anh ta lạnh lùng nói với Hạ Vân: "Tôi thừa nhận, xét về tiền bạc, về quan hệ, có thể nói nhà họ Trầm các người xếp vị trí số một số hai ở thủ đô, Giang Nam, nếu muốn dùng những phương diện này để đả kích các người thật sự cực kỳ khó khăn.
"Chẳng qua tổ chức Hồng Lâu của chúng tôi có tính chất gì, chẳng lẽ trong lòng mấy người còn chưa rõ à?" "Hay là nói, mấy ngày nay người nhà họ Trầm chết chưa đủ nhiều, nên không đủ khiến các người thức tỉnh?”
chúng tôi Hạ Vân lạnh lùng đáp: “Anh nên biết, nhà được gọi là gia tộc giàu nhất Giang Nam, phủ khả địch quốc.
họ Trâm "Anh cũng cần phải tin tưởng, chỉ cần nhà họ Trầm chúng tôi nguyện ý chịu bỏ tiền, vậy muốn mời bao nhiêu cao thủ tiêu diệt mấy người Hồng Lâu như các anh cũng là chuyện dễ dàng.
Vân Cảnh Nam vỗ tay một cái, thản nhiên nói: "Đã cho các người nhiều thời gian như vậy rồi, các người mời được chưa?" "Tuy Hồng Lâu chúng tôi không phải là tổ chức sát thủ đứng đầu, nhưng lúc này chúng tôi đến đây chỉ vì mục đích muốn diệt trừ nhà họ Trầm, cô cho rằng, sau khi biết rõ tình huống như thế, còn có tổ chức nào sẽ đến bản mạng cho mấy người sao?”
“Bởi vì mọi người đều biết, hôm nay Hồng Lâu và nhà họ Trầm các người sẽ không chết không thôi."
Giọng nói này vừa dứt, cả hội trường đã truyền đến âm thanh hít khí lạnh.
Rất nhiều khách mời có hiểu biết về giang hồ, nghe thấy Vân Cảnh Nam nói như thế, vẻ mặt ngập tràn sợ hãi.
Còn có người theo bản năng đứng lên chạy ra khỏi đại sảnh, bởi vì bọn họ lo minh sẽ bị thành viên của Hồng Lâu tiên tay làm thịt luôn.
Lúc này trong hội trường chỉ có Biên Bất Phụ đang vui sướng, anh ta ước gì có thể thấy cảnh Bùi Nguyên Minh bị từng người đá chết "Được rồi! Nói nhảm đến đây là được rồi, người của tôi đã chuẩn bị xong xuôi cả rồi."
Vân Cảnh Nam bóp tắt điều xì gà trong tay, ánh mắt của anh ta dừng lại trên người Bùi Nguyên Minh, thản nhiên nói.
"Trước tiên đánh gãy tay chân của thằng ranh con này cho tôi Theo giọng nói của Vân Cảnh Nam, một người đàn ông cao lớn đứng phía sau anh ta đi lên một bước, bàn tay nhanh chóng quét tới chỗ Bùi Nguyên Minh