Bùi Nguyên Minh vốn định để Tần Ý Hàm giết Sở Tuấn Hiên làm đầu danh trạng.
Nhưng không thể ngờ tới vậy mà Sở Tuấn Hiên này còn có chút kiến thức, chút tâm nhìn.
Ít nhất anh ta nói không sai một chút nào.
Cho dù Tân Ý Hàm thần phục thế nào, nhưng Sở Văn Trung chết, cho dù thế nào cũng có khả năng cô ta sẽ đâm Bùi Nguyên Minh một cái.
Có lẽ ngày thường cô ta không dám làm gì, nhưng có lẽ tới lúc quan trọng, cái gai trong lòng cô ta sẽ không khống chế được.
Mà biện pháp tốt nhất là để bên cạnh cô ta thêm nhiều người, ví dụ như Sở Tuấn Hiên, như vậy hai bọn họ có thể kiềm chế lẫn nhau! Dù sao thiếu chút nữa Tần Ý Hàm cũng bị Sở Tuấn Hiên chà đạp, Bùi Nguyên Minh cũng không tin hai người này còn có thể hợp tác khăng khít? “Có chút thú vị”
Vừa nghĩ như vậy, trên gương mặt Bùi Nguyên Minh lộ ra một chút biểu cảm đầy thâm ý.
Anh tùy tiện lấy một viên thuốc trong người ra, ném lên đất, thản nhiên nói: “Tôi cho anh một cơ hội làm chó.
”
“Tôi có thể nâng đỡ anh lên làm gia chủ nhà họ Sở, cũng có thể giúp anh nắm giữ tập đoàn Khai Sơn trong tay, giúp tôi duy trì chút năng lực ở thủ đô”
“Chẳng qua con người tôi hi vọng đối phương trung thành tuyệt đối”
“Viên thuốc này là trước đây tôi tình cờ đạt được ở Hải Nam, sau khi uống vào, một năm không nhận được thuốc giải sẽ bị trăm trùng căn tim mà chết, vô cùng thê thảm”
“Nhưng mà hàng năm dùng thuốc giải một lần, thì sẽ không có bất cứ chỗ hại gì, còn có thể kéo dài tuổi thọ, cường thân kiện thể, thứ tốt này, anh có muốn không?”
Sở Tuấn Hiên trực tiếp nằm sấp trên đất, dùng động tác ngã gục nuốt viên thuốc xuống, sau đó cười nói: “Cảm ơn chủ nhân đã ban thuốc, có linh dược này, tôi cảm thấy cánh tay và chân tôi tốt hơn!”
“Tôi lập tức có thể làm việc cho ngài, thay ngài chỉnh đốn lại nhà họ Sở!”
Nhìn thấy Sở Tuấn Hiên làm như vậy, Bùi Nguyên Minh lập tức giúp anh ta nối lại bàn tay và chân bị gãy, sau đó để anh ta tự mình đi bó thạch cao, mấy ngày nữa sẽ lành.
Kế tiếp Sở Tuấn Hiên còn cẩn thận trình bày kế hoạch của mình, làm thế nào để nhanh chóng nắm quyền ở nhà họ Sở, làm thế nào phối hợp với Tân Ý Hàm cùng giải quyết đối thủ của anh.
Có thể nói, không thể không thừa nhận Sở Tuấn Hiên là một tên tiểu nhân, những kế hoạch này đều vô cùng tàn nhẫn, nhưng tính chấp hành rất mạnh.
Bùi Nguyên Minh không có hứng thú tham dự, chỉ bảo đám Ngô Kim Hổ phối hợp mọi chuyện, cần người thì đến Dương Thành điều lượng lớn người tới.
Sau đó Tân Ý Hàm đi ra ngoài một chuyến, đi thẳng tới trung tâm công chứng chuyển cổ phần tập đoàn Khai Sơn trong tay cô ta tới danh nghĩa Bùi Nguyên Minh.