Dòng họ Nạp Lan.
Là dòng họ lớn nhất còn tồn tại ở Dương Thành, thậm chí có thực lực trùng kích dòng họ cấp cao.
Trước đó ở nước Mỹ trong mắt nhà họ Thanh, dòng họ Nạp Lan là đối tượng có thể tùy tiện ức hiếp.
Thế nhưng đối với Lý Nhược Nam, Quách An Nhiên những người thuộc chi thứ của các dòng họ lớn mà nói thì dòng họ Nạp Lan là tổn tại cao không thể với tới.
Mà nghe nói đối phương là cậu cả Nạp Lan Tuấn Vũ của dòng họ Nạp Lan, những người này càng sợ đến lạnh lẽo cả người.
Ai cũng thật không ngờ, hôm nay vây mà lại đá phải tấm sắt cứng như vậy.
Mà dòng họ Nạp Lan có người nói bây giờ cùng tiến cùng lui với Thể Từ Minh của tập đoàn Thiện Nhân, đắc tội dòng họ Nạp Lan chính là đắc tội với tập đoàn Thiện Nhân.Chỉ cần không ổn một chút là hôm nay cái mạng này sẽ bỏ ở nơi đây.
Vào giờ phút này, sắc mặt tất cả mọi người khó coi không gì sánh được.
Trịnh Tuyết Dương lại khẽ nhíu mày, không nói gi.
Người khác biết sơ dòng họ Nap Lan, biết sợ tập đoàn Thiện Nhân, cô lại không có quả nhiều cảm giác.
Bùi Nguyên Minh lại khá hăng hái nhìn Nap Lan Tuấn Vũ.
Nạp Lan Hoàng Chi đã từng đã nói với anh, đàn ông của dòng họ Lan không có một ai có thể kế thừa sự nghiệp thống nhất đất nước, cho nên Nạp Nhã Lan mới được làm người thừa kế của dòng họ.
Bây giờ nhìn thấy dáng vẻ hung hăng càn quấy này của Nạp Lan Tuấn Vũ, Bùi Nguyên Minh đã hiểu, vì sao Nap Lan Hoàng Chi hoàn toàn không có ý để cho anh ta kế thừa.
Lúc này, Phác Tuần Sơn hơi run một cái nói: "Anh chính là vị cậu cà trong truyền thuyết lăn lộn ngoài đường của dòng họ Nạp Lan?"
"Không ngờ mấy nhân vật nhỏ người Hàn Quốc chúng mày cũng biết đến sự tốn tại của tao?"
Sắc mặt Nạp Lan Tuần Vũ không đối nói."Chi tiếc, chúng mày biết quả muộn rồi, đắc tội tao và bạn tao thì luôn luôn phải trả giả đất."
Lúc này cả người Phác Tuần Sơn phát lạnh, còn thiếu mỗi nước quỳ xuống.
Thương Tinh tài phiệt là rất trâu bò, nhưng điều này không có nghĩa là Phác Tuấn Sơn rất trâu bò.
Thân phận quản lý cấp cao này của anh ta ở trước mặt người khác còn có thể già bộ, gặp nhân vật như Nạp Lan Tuấn Vũ, thật là muốn giả bộ cũng không thể giả bộ.
Trong nhảy mắt này, Phác Tuấn Sơn hạ giọng nói: "Cậu Nạp Lan, cậu đại nhân đại lượng, cho chúng tôi một cơ hội được không?"
"Lần này là Phác Đại Đồng không có mắt gây họa, nếu không chúng tôi để anh ta lại đây, ngài cử tùy ý, chủng tôi đi trước?"
Mấy người Lý Nhược Nam và Quách An Nhiên cũng gật đầu, chi cần không liên luy đen các cô thì thế nào đều được.
"Mày đó, vẫn là không hiểu chuyện..."
"Rốt cuộc là do mày ngu, hay là người Hàn Quốc chúng mày đều ngu như vậy?"
Nạp Lan Tuấn Vũ đưa tay vỗ vài cái lên mặt PhácTuấn Sơn, thần sắc trào phúng.
"Vừa rồi tạo đã nói, mày nói không tính, chỉ tao moi có quyền quyết định."
Phác Tuấn Sơn run rẩy một lát nói: “Cậu Nap Lan, tôi tốt xấu gì cũng là quản lý cấp cao của Thượng Tinh tài phiệt ở Đà Nẵng, ngài không nhìn mặt tăng thì cũng phải xem mặt Phật.."
"Bốp.."
"Mặt tăng?"
"Bop..."
"Mặt Phật?"
"Bốp.."
"Ở trước mặt tao thì mày có mặt mũi gì? Có bàn finh thi mày gọi Lý Hàn Thiên của Thượng Tinh tài phiệt đến đây, nhìn xem anh ta có dám làm chỗ dựa cho mày không!"
"Được rồi, tao quên mất, Lý Hàn Thiên bị người đạp, bây giờ e là đang vội vàng dọn dẹp hành lý chuẩn bị cút đầy! Tao cho anh ta ăn gam hùm, anh ta cũng không dám đến đây đâu!"
Nạp Lan Tuấn Vũ không hổ là người của giới thượng lưu, tốc độ nhận được tin tức rất nhanh, chỉ tiếc anh ta không biết Lý Hàn Thiên rốt cuộc là bị aidap
Sắc mặt Phác Tuần Sơn cứng đờ, cậu Lý Hàn Thiên bị người dap? Điều này sao có thể?
Chẳng lẽ không chỉ là anh ta mà lúc này đây ngay cà cậu Lý Hàn Thiên cũng đá phải tấm sắt cứng?
Vừa nghĩ đến đây, Phác Tuấn Sơn càng run dữ dội hơn.
Nạp Lan Tuấn Vũ không nể mặt anh ta, anh ta cũng không có biện pháp nào cả.
Tuy Thượng Tinh tài phiệt có tiền có thể, nhưng mới vừa tiến vào thị trường Dương Thành, còn chưa kịp đào tạo thế lực của mình.
Cho nên, hôm nay uất nghen này, anh ta ăn chắc rồi.