Bùi Nguyên Minh khẽ nhấc chân lên, muốn giãm thẳng vào mặt Kim Minh Thắng.
Ban đầu đòn sát thủ đau đớn của Bùi Nguyên Minh đối với Lý Đông Thành đã đủ gây sốc.
Nhưng đúng lúc này Kim Minh Thẳng-một trong tám vị thiên vương và Bùi Nguyên Minh lại dám thực hiện một cú đá nữa.
Đây không còn là một cuộc đấu tranh đơn thuần mà từ đầu đến cuối Thượng Tinh tài phiệt đều không hề được để ý đến.
Một chàng trai chỉ mới ngoài hai mươi tuổi đang đối đầu với một tập đoàn lớn, trong mắt mọi người hành động đó không khác gì tìm đến cái chết.
Một số người thậm chí còn mơ hồ nhìn thấy cái chết của Bùi Nguyên Minh đang gần kề trong gang tấc.
Dù sao thì mọi chuyện cũng ổn thôi.
Cú đá của Bùi Nguyên Minh trực tiếp khiến khuôn mặt của Phùng Đông Huy và những người của Thượng Tinh tài phiệt khác trông căng thẳng, đồng thời nó cũng khiến khuôn mặt của các cao thủ do Kim Minh Thắng mang đến trông cực kỳ tệ hại.
Trong trường hợp này mà anh còn dám khiêu khích như vậy một là anh là kẻ ngốc, hai là có người chỗng lưng mạnh mẽ, Bùi Nguyên Minh nhìn theo cách nào cũng không giống một kẻ ngốc.
Ngay cả một nhân vật như Kim Minh Thắng cũng có một chút hốt hoảng ở trong mắt.
Ông ta vốn tưởng có thể giải quyết dễ dàng nhưng hiện tại xem ra mọi chuyện không dễ dàng như những gì ông ta đã dự tính.
“Cậu nhóc, cậu rất kiêu ngạo đấy!”
Kim Minh Thăng lạnh lùng nói, trong mắt mang theo vài tia sắc bén.
"Chỉ là cậu có biết hiện tại mình đang làm gì không?”
"Cậu có biết hậu quả của việc làm này không?”
"Tôi có thể nói cho cậu biết, cậu gặp rắc rối lớn rồi!" Vào lúc này Kim Minh Thắng sẽ không bao giờ hỏi Bùi Nguyên Minh tại sao anh lại đánh người khác bị thương.
Theo suy nghĩ của ông ta, bất kể Lý Đông Thành làm cái gì thì cũng là cậu chủ nhỏ, kể cả giết người hay đốt nhà thì cũng chỉ có Thượng Tinh tài phiệt mới có thể răn dạy anh ta.
Những người khác thì không thể có cái quyên này! Nếu không phải Bùi Nguyên Minh đang giữ Lý Đông Thành dưới chân của mình thì Kim Minh Thắng đã ra lệnh trực tiếp giết Bùi Nguyên Minh vào lúc này.
“Gặp rắc rối ư?”
Bùi Nguyên Minh cười: “Tôi còn không biết là mình đã gây chuyện cơ đấy.
Những thứ này mà gọi là gặp phiên phức ư?”
"Vê phần anh ta, anh ta đã tông vào xe của vợ tôi và đụng phải một vài cảnh sát đang thực thi nhiệm vụ một cách không hề suy nghĩ.
Nếu tôi không giúp họ đòi lại công bằng, tôi sẽ cảm thấy vô cùng có lỗi!" Nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Bùi Nguyên Minh,