Chấn động! Lúc này, Thanh Minh Giang và những người khác trong vô thức hít sâu một hơi, cảm thấy vô cùng sửng sốt.
Người này thật quá sức mạnh mẽ.
Mọi người đều biết nếu Thanh Dũng có thể trở thành ông chủ lớn trên đường Đông Bắc thì thực lực của bản thân hắn ta cũng rất mạnh.
Và những tên đàn em hoa hồng song côn của hắn ta cũng là những nhân vật gần như bất khả chiến bại.
Thật bất ngờ, bọn họ đã được giải quyết trong ba giây.
Thanh Minh Giang lúc này mới hiểu ra, hóa ra bên cạnh Bùi Nguyên Minh lại có một vị cao thủ như vậy, chẳng trách ba vị binh vương lúc trước của ông đều bị chém đầu ngay lập tức.
Chàng trai trước mặt ông thực sự rất mạnh.
Thanh Minh Giang thậm chí còn cảm thấy người trước mặt nhất định có tư cách trở thành chiến thần.
Có điều, ý tưởng này cũng chỉ chợt lóe lên trong đầu Thanh Minh Giang.
Giờ phút này, hai bên đều đã là cung giương lên không thể không bản.
Đừng nói là ông ta mới suy nghĩ về việc người họ Đường kia có tư cách chiến thân, mà cho dù Đường Nhân Đồ có là chiến thần thực sự đi chăng nữa, thì Thanh Minh Giang cũng không còn đường quay lại nữa rồi.
“Tôi biết anh rất mạnh, nhưng có tới mười lăm nghìn người sau lưng tôi.
Anh có thể giết bao nhiêu người?”
Thanh Minh Giang lạnh lùng.
Nhân lực chỉ có hạn, ngay cả với chiến thần mạnh nhất thì có thế giết được bao nhiêu người chứ.
Tuy nhiên, Phương Chính lúc này mới chậm rãi bước lên trước, mỉm cười nói: “Ngài Minh Giang, để tôi”
Ánh mắt của mọi người đều rơi vào người của Phương Chính.
Đệ nhất binh vương dưới quyền Thanh Minh Giang lúc này đang chuẩn bị đi săn, bộ đồ trắng phấp phới bay trong gió.
Có một tia sáng màu xanh lục lóe lên trong mắt hắn giống như dã thú, là một dáng vẻ vô cùng hưng phấn và kích động.
Một không khí thù địch khủng khiếp lan ra, vào lúc này, ngay cả những chiếc lá đang rơi và bụi dưới chân hắn ta dường như cũng bị lay chuyển.
Thậm chí còn có thể ngửi thấy một chút mùi máu nồng nặc.
Ai cũng biết rằng kẻ giết người huyền thoại này đã chính thức trở lại.
Sát thần nơi chiến trận này đã không xuất hiện trong hơn mười năm.
Nhưng sức mạnh của hắn ta ngày càng tăng lên.
Đệ nhất binh vương, không phải dùng miệng nói ra, mà là dùng sức mạnh để giết chết đối thủ.
Phương Chính tiến lên một bước, có vẻ thong thả, nhưng một bước đã đi tới mấy mét, có chút giống như khinh công trong truyên thuyết.