Bởi vì nhà họ La, nhà họ Vân đột nhiên sụp đổ, nhà họ Lý ở
Cảng Thành hoàn toàn từ bỏ thị trường Đà Nẵng. Thị trường Đà Nẵng trở nên trống rỗng chi trong vòng một đêm mà thôi.
Đây là một miếng thịt mỡ to lớn nên ai cũng muốn cần một Nhất thời các nơi xa xôi như Yên Kinh, Thú Đô, Kim Lăng đều miếng. có ánh mắt của nhân vật lớn đặt trên khối đất đại phì nhiều ở
Dương Thành.
Cùng lúc đó tập đoàn Thiện Nhân bắt đầu mở rộng quy mô nuốt trọn tài sản của ba nhà ở Đà Nẵng và bắt đầu chiếm cứ thị trường.
Nhưng vấn đề là cho dù chỉ có Dương Thành thì thị trường cũng quá lớn nên không thể ăn hết trong một sớm một chiều.
Chỉ có thể nói là muôn đầu nghìn mối.
Hạ Vân vừa mới trở lại tập đoàn đã loay hoay xoay quanh, vốn dĩ cô ta còn muốn tìm Bùi Nguyên Minh để tính sổ nhưng bây giờ không có thời gian.
Đây là một người phụ nữ có tham vọng nghề nghiệp cũng là nguyên nhân Bùi Nguyên Minh có thể yên tâm giao tập đoàn Thiện
Nhân cho cô ta quản lý. Cùng lúc đó ông cụ Nạp Lan Hoàng Chi của nhà Nạp Lan cũng nhận được một cuộc điện thoại.
Bùi Nguyên Minh mời ông ta tham gia vào hoạt động phân khúc thị trường này.
Nạp Lan Hoàng Chi không ngờ trong số sáu gia tộc hạng nhất ban đầu, nhà Nạp Lan có thể gọi là hạng chót, bây giờ thế mà sắp thành gia tộc mạnh nhất ở Dương Thành.
Nhưng mà về phương diện này Bùi Nguyên Minh xem như nể mặt Nạp Lan Hoàng Chi của nhà Nạp Lan. Một mặt khác là vì muốn nhanh chóng ổn định thị trường
Dương Thành, như vậy mới có thời gian thu tay chân để xử lý cả thị trường Đà Nẵng. Đồng thời Bùi Nguyên Minh còn chuẩn bị để Trịnh Tuyết Dương nhanh chóng vùng dậy.
Bây giờ thị trường Dương Thành đang trong tình trạng trống rồng nên có rất nhiều không gian có thể phát huy.
Dựa vào bản lĩnh của Trịnh Tuyết Dương mà nói, thành lập một tập đoàn trong ba tháng tuyệt đối là chuyện có thể làm được.
Bờ biển phía đông của Dương Thành.
Một chiếc du thuyền từ từ cập bến.
Chẳng mấy chốc, một nhóm đàn ông mặc vest màu đen khoanh tay đứng ở hai bên tạo ra một con đường. Hai người Bùi Văn Kiên và Bùi Sâm La chậm rãi đi tới đã thấy có một người đang quỳ ở trên du thuyền.
Lý Thành Đức thế tử của nhà họ Lý ở Cảng Thành!
Chỉ có điều lúc này Lý Thành Đức đã không còn dáng vẻ hãng hái nữa, sắc mặt anh ta tái nhợt, cả người đều đang run rẩy.
Trong nháy mắt khi nhìn thấy Bùi Văn Kiên trên mặt anh ta đều tràn đầy vẻ sợ hãi, sau đó bắt đầu không ngừng dập đầu. "Tổng giáo đầu, tôi sai rồi! Tôi không dám nữa!"
Vốn dĩ vẻ ngoài của Bùi Văn Kiên giống Bùi Nguyên Minh ba phần, lúc này Lý Thành Đức rõ ràng đã nhận nhầm người. Bùi Văn Kiên ngồi xổm xuống nâng cắm Lý Thành Đức lên nhìn một hồi, chỉ thấy Lý Thành Đức bỗng nhiên lại cười si mê, mặt mũi tràn đầy nước bọt.
Bùi Sâm La đứng ở bên cạnh thản nhiên nói: "Anh hai đừng nhìn, từ khi rời khỏi lề đường đã trở nên như vậy, bị người kia dọa sợ đến nỗi choáng váng "Em nghe nói anh ta muốn nhờ người kia đến làm người chứng hôn cho anh ta và Hạ Vân!"
Nói đến đây Bùi Sâm La cười giễu.
Bùi Văn Kiên đứng lên thản nhiên nói: “Đồ ăn hại Lý Thành Đức này không thể so với tâm cơ và thủ đoạn của người kia được." "Ngay cả hai đồ ăn hại La Thành Côn và Vân Khởi Hải cũng bị anh ta dọa đến nỗi tự sát." "Tổng giáo đầu của doanh trại Quy Đức quả là danh bất hư truyền!"
Bùi Văn Kiên nhìn về phía Dương Thành đèn đuốc sáng trưng ở sau lưng cách đó không xa, bên trong con ngươi đều là vẻ kiêng kị. "Anh hai, vậy tiếp theo chúng ta phải làm như thế nào." Bui
Sâm La cúi người nói. "Tiếp theo các nhân vật lớn của Yên Kinh, Thủ Đô, Kim Lăng khẳng định sẽ hội tụ ở Dương Thành." "Thậm chí mười gia tộc cao cấp lớn cũng có thể sẽ xuất hiện." "Em tạm thời ở lại Dương Thành chờ cơ hội nhưng không thể tuỳ tiện ngoi đầu lên." "Anh về Cảng Thành để điều tất cả năng lượng của nhà họ Lý trước, lần tiếp theo chưa chắc sẽ thua!"