“Đúng thế! Hội trưởng hội học sinh không phải là vua ở trường học hay sao? Tôi cảm thấy rất bình thường mài Bạn học Lâm Long quả thật có tư cách này!”
“Ngược lại là hai người các người đấy, rõ ràng là các người không biết xấu hổ, trơ mặt mo ra mà ôm ôm ấp ấp với anh rể của chính mình, bị người ta vạch trần còn thẹn quá thành giận sau đó ra tay đánh người!”
Vẻ mặt của Trịnh Khánh Vân cực kỳ khó coi, cuối cùng cô ta nhìn Ngô Tiến Chung nói: “Đàn anh Tiến Chung, anh đã bị Lâm Long đánh thành như vậy rồi mà anh vẫn còn bằng lòng nói chuyện thay cho cậu ta hay sao?” . đam mỹ hài
Ngô Tiến Chung lại bày ra vẻ mặt vô cùng bất ngờ và kinh ngạc nói: “Trịnh Khánh Vân, cô có thể đừng nói không thành có, đổi trắng thay đen như vậy có được hay không? Người đánh tôi rõ ràng là chồng của chị cô, anh rể của cô, Bùi Nguyên Minh!”
“Tôi cũng đã không muốn so đo nữa rồi thế mà cô lại còn nhắc tới chuyện này?”
Lời nói của Ngô Tiến Chung trực tiếp làm cho Trịnh Khánh Vân trợn tròn mắt.
Cô ta không nghĩ tới được Ngô Tiến Chung lại có thể trơ tráo hắt bát nước bẩn này lên trên người của Bùi Nguyên Minh như vậy.
Giờ phút này, Bùi Nguyên Minh đã hiểu.
Lâm Thiên Hùng đã bắt tay với nhà họ Thanh và sắp xếp xong hết thảy những thứ này từ trước.
Mặc dù ba của Ngô Tiến Chung làm việc trong giới quan chức chính phủ của Dương Thành nhưng mà ở trước mặt nhà họ Thanh thì ông ta cũng chỉ là một tên em trai của em trai mà thôi.
Bọn họ dám không nghe lời sao?
Bao gôm cả những người bạn học khác, có ai dám không vâng lời nhà họ Thanh và Tập đoàn Đế Hào sao?
Nếu như giờ phút này bọn họ đã xuất hiện ở nơi này, vậy thì đương nhiên là bọn họ sẽ quăng hết tất cả lỗi lâm lên trên người của Bùi Nguyên Minh và Trịnh Khánh Vân để thoát khỏi sự trả thù.
Đây chính là đổi trắng thay đen ngay giữa ban ngày!
Không có được thực lực và một mạng giao thiệp nhất định thì chắc chắn là không làm đượ!
cTrên mặt của Trịnh Khánh Vân chứa đầy vẻ thất vọng, đặc biệt là cô ta còn hoàn toàn thất vọng với trường Đại học Dương Thành.
Vốn đĩ trước đó cô ta còn vô cùng hào hứng đối với việc thi vào Đại học Dương Thành, nhưng mà bây giờ một chút hứng thú cuối cùng cũng đã bay mất.
Mà Bùi Nguyên Minh lại vẫn giữ nguyên vẻ mặt lạnh lùng.
Anh đã gặp những chuyện tương tự như thế này nhiều lần rồi!
Đặc biệt là khi vẫn còn ở nước ngoài, năm cường quốc kinh tế và quân sự lớn ở trên thế giới vì muốn tranh giành lợi ích tối đa cho bản thân mà thường xuyên bôi đen Việt Nam giữa ban ngày.
Nhưng mà mỗi một lân, những chuyện tương tự như vậy đều bị Bùi Nguyên Minh dùng thực lực to lớn và chứng cứ đầy đủ để giải quyết.
Mà giờ khắc này, loại thủ đoạn này của nhà họ Thanh và Tập đoàn Đế Hào rơi vào trong mắt của Bùi Nguyên Minh thì cũng chỉ giống như là một trò đùa nho nhỏ mà thôi, không có bất cứ một ý nghĩa nào.
Lúc này, hai ông bà Trịnh Tuấn và Thanh Linh cũng đã nhận được tin tức, vội vàng kéo nhau chạy đến.
Sau khi Thanh Linh đến thì lập tức vươn tay chỉ thẳng vào mũi của Bùi Nguyên Minh mà mắng †o: “Súc sinh! Cậu chính là một tên súc sinh! Tôi đã nhìn ra là cậu có vẻ gì đó không đúng từ sớm rồi! Cậu vậy mà lại thật sự có ý đồ xấu xa với em vợ của cậu!”
“Phải thật vất vả thì chuyện làm ăn của Công ty của Tuyết Dương mới bước vào được nề nếp, cậu đã không giúp thì thôi đi lại còn đi đánh người!”
“Tên súc sinh cậu muốn khiến cho hai ông bà già này tức giận mà chết, sau đó chiếm đoạt hết toàn bộ tài sản và cả hai cô con gái của chúng tôi có phải không?”
Thanh Linh càng nói càng tức, giờ phút này bà ta đã không nhịn được mà nhảy cãng lên, vươn tay muốn giáng một cái bạt tai lên mặt của Bùi Nguyên Minh.
Trên mặt Bùi Nguyên Minh tràn đầy vẻ lạnh lùng, anh hơi lùi về phía say một bước khiến cho cái bạt tai của Thanh Linh rơi vào khoảng không.
Bà ta dùng quá nhiều sức mạnh cho nên thiếu chút nữa đã tự mình té ngã xuống nền đất.
Trịnh Tuấn đỡ Thanh Linh dậy, trên mặt hiện đầy vẻ hận không thể rèn được sắt thành thép, nói: “Bùi Nguyên Minh, vốn dĩ ba thấy con tặng xe cho Tuyết Dương, mặc dù số tiền đó không được sạch sẻ, nhưng mà ba cũng đã chuẩn bị cho phép con rồi “Bây giờ nhìn lại, cậu con nói không sai, vẫn nên nhanh chóng để cho hai đứa ly hôn đi thì hơn!”
“Ngay cả một xí nghiệp lớn giống như là Tập đoàn Đế Hào mà cũng dám trêu chọc vào, nếu như con không rời khỏi Tuyết Dương, vậy thì sau này Công ty Bạch Vân làm sao có thể tiếp tục sinh †ồn được nữa chứ?”
Bùi Nguyên Minh khẽ cau mày lại.
Mà vẻ mặt của Trịnh Khánh Vân thì lại u sầu và buồn bã, cô ta không nghĩ tới được bởi vì hành động và tính cách tùy hứng của cô ta mà chọc tới nhiều chuyện phiền phức đến như vậy.
Từ tình hình trước mắt mà xem xét thì nhà họ Thanh và Tập đoàn Đế Hào đã chiếm ưu thế tuyệt đối. – Ở trong loại tình huống như thế này, mấy người một nhà của Bùi Nguyên Minh thuộc về phía hoàn toàn bị động.
Nếu như hôm nay bọn họ không xử lý tốt, vậy thì chẳng những là phá hủy chuyện làm ăn của Công ty Bạch Vân mà nói không chừng, ngay cả Bùi Nguyên Minh cũng phải đi ngồi tù mấy năm.
Đây chính là cái được gọi là tiền mất tật mang!
“Bùi Nguyên Minh, anh rể tốt của tôi ơi, tôi thấy anh hình như là đang rất khó chịu nhỉ? Có muốn tôi cùng giải tỏa mấy chiêu với anh để cho anh bình tĩnh lại một chút hay không?” Thanh Quốc Lai cười nhạt rồi mở miệng nói.