Thấy được đám người nhà họ Thanh đều đã bị kích động thì khóe miệng của Lâm Thiên Hùng âm thầm hiện lên một tia cười lạnh.
Trước khi ông ta tới nơi này thì ông ta cũng đã điều tra rõ ràng, Trịnh Tuyết Dương chính là cháu gái bên ngoại của nhà họ Thanh.
Nhưng mà ông ta không xác định được rốt cuộc mối quan hệ của Trịnh Tuyết Dương và nhà họ Thanh là như thế nào, cho nên ông ta nói những thứ này ra cũng chính là vì muốn thăm dò một chút.
Bây giờ ông ta nhìn thấy những thứ này thì có thể biết chắc được, Trịnh Tuyết Dương và Bùi Nguyên Minh không được yêu thích ở nhà họ Thanh, thậm chí có thể nói rằng, nhà họ Thanh rất ghét hai người bọn họ!
Nếu nói như vậy, ông ta có thể không kiêng dè gì mà làm những việc ông ta muốn làm tiếp theo.
Thậm chí bởi vì có chỗ dựa quan hệ là nhà họ Thanh, ông ta còn có thể lợi dụng nhà họ Thanh để đối phó với Trịnh Tuyết Dương.
Bức ép cô phải đi vào khuôn khổi Lúc này, Thanh Thiếu Bình suy nghĩ một chút, nói: “Mau bảo Quốc Lai quay vê một chuyến!”
Rất nhanh, Thanh Quốc Lai đã quay trở lại.
Bây giờ anh ta đã là người đứng thứ ba trong ngành Cảnh sát ở Dương Thành, chức vị là Phó Chánh Thanh tra.
Ở cái tuổi này của anh ta thì cũng vẫn coi như là có chút trẻ.
“Quốc Lai, con đi theo Chủ tịch Hùng đến tìm Bùi Nguyên Minh một chuyến, sau đó nói cho cậu ta biết phải nên làm như thế nào!”
“Lân này cậu ta không duyên không cớ đánh người ta một trận, nếu như Chủ tịch Hùng không muốn trò chuyện riêng để giải quyết trong êm đẹp thì con hãy còng tay cậu ta lại, để cho cậu ta đi ngồi tù mấy năm cho tỉnh táo lại một chút!”
Thanh Thiếu Bình cất giọng lạnh lùng ra lệnh.
“Ba, ba yên tâm đi, con chỉ mới vừa nhậm chức cho nên nhất định sẽ xử trí công bằng!”
Trong con ngươi của Thanh Quốc Lai đều là ánh sáng rét lạnh.
Trước đó bởi vì những mối quan hệ kia không đem lại đủ lợi ích cần có cho nên anh ta đã phải lo lót và trải đường rất lâu mới lấy được vị trí người đứng thứ ba này.
Cho nên giờ phút này, trong lòng của Thanh Quốc Lai cũng tràn đầy oán hận.
Nếu như Trịnh Tuyết Dương chịu dâng cổ phân của Công ty Bạch Vân ra sớm một chút, như vậy thì nhất định là sự thăng tiến của Thanh Quốc Lai anh ta cũng sẽ nhanh hơn.
Bây giờ, ý tưởng của anh ta và Thanh Thiếu Bình là giỡng nhau, đó chính là tài sản của Trịnh Tuyết Dương hẳn phải thuộc về nhà họ Thanh.
Trịnh Tuyết Dương dám hết lần này đến lần khác từ chối nhà họ Thanh cũng chỉ là bởi vì cái tên đàn ông đến cửa nhà vợ ở rể kia giật dây.
Cho nên, Bùi Nguyên Minh đáng phải chết!
Thanh Quốc Lai chạm vào thanh súng ở bên hông một cái, trên mặt đều là vẻ lạnh lùng đến giá buốt.
Mà giờ phút này, Lâm Thiên Hùng nhìn thấy được Thanh Thiếu Bình đã phái cả con ruột của chính mình ra mặt thì trên mặt của ông ta cũng tràn đầy nụ cười.
Mặc dù lần này có thể đoán được là nhà họ Thanh sẽ chiếm hết phần lớn lợi ích và chỗ tốt, nhưng mà đối với Lâm Thiên Hùng mà nói, có thể mò thêm được một khoản tiền, tiếp đến lại còn có thể ngủ được với Trịnh Tuyết Dương, như vậy thì hết thảy đều đã đáng giá.
Mấu chốt nhất là, bởi vì chuyện này mà ông ta và Tập đoàn Đế Hào có thể chân chính trở thành đồng minh với nhà họ Thanh, như vậy thì không nghĩ cũng biết tương lai của Tập đoàn Đế Hào sẽ rất rộng mởi Chạng vạng tối, vườn hoa Hoàng Gia.
Bùi Nguyên Minh mới vừa về đến nhà, Trịnh Tuyết Dương đã ngay lập tức chỉ vào Bùi Nguyên Minh mà khẽ kêu lên nói: “Bùi Nguyên Minh, anh có thể để cho em bớt lo một chút đi có được hay không?”
“Tại sao mà anh lại có thể vô duyên vô cớ đi ra bên ngoài gây sự như thế chứ hả?”
“Lâm Long mà anh đánh chính là con trai độc nhất của Lâm Thiên Hùng, mà Tập đoàn Đế Hào của người ta là một xí nghiệp gia đình lớn, hơn nữa còn nghe nói bây giờ nhà cậu đang làm chỗ dựa sau lưng cho ông tai “Nhà cậu bây giờ chỉ mong tìm được một cái cớ để nuốt trọn chúng ta “Bây giờ việc làm của anh lại tương đương với việc đưa chuôi dao vào trong tay của bọn họi”
“Anh có biết là đang rất nhiều người để mắt và muốn nhúng tay vào trong chuyện này hay không?”
Trên mặt của Trịnh Tuyết Dương đều là vẻ thất vọng.
Vốn dĩ cô còn cho là thời gian này Bùi Nguyên Minh đã có tiến bộ hơn một chút, sẽ cân nhắc một chút chuyện thay cho cô, giúp đỡ cô vào lúc khó khăn.
Nhưng mà không nghĩ ra được, bây giờ anh chẳng những không hỗ trợ, hơn nữa còn suốt ngày mang thêm phiền phức tới để hại người!
Giờ phút này Trịnh Tuyết Dương thật sự đã tức giận đến mức cả người cũng phát run lên, gần như là không thể nói thêm được điều gì khác nữa.
“Chị, chị hiểu lầm anh rể rồi!”
“Hết thảy cũng là bởi vì cái tên Lâm Long đó quấy rầy em, cậu ta còn muốn làm loại chuyện kia đối với em nữa!”
“Sở dĩ là do anh rể không nhịn được cho nên mới ra tay.”
“Hơn nữa, nếu như mà anh rể không đánh trả vậy thì người nằm ở trong Bệnh viện bây giờ chính là anh rể Trịnh Tuyết Dương nghe vậy, cũng biết Trịnh Khánh Vân phải chịu tủi thân, giờ phút này cô chỉ có thể thở dài nói: “Chị biết hai người không sai, nhưng mà tại sao hai người lại không thể nói phải trái đúng sai với cậu ta? Tại sao phải ra tay chứ?”