Sau khi Bùi Nguyên Minh nhìn lên nhìn xuống Trương Thanh Hằng trong chốc lát, anh mới mơ hồ nhớ ra cô. Trương Thanh Hằng này từng là người giúp việc của nhà họ Bùi vài năm trước, chính là kiểu người đảm nhiệm việc bưng bê bát đĩa và cọ nhà vệ sinh. Vào thời điểm đó, mặc dù Bùi Nguyên Minh vẫn chưa nắm giữ vị trí gì quan trọng, nhưng anh vẫn thỉnh thoảng ra vào biệt viện Bạch Vân. Mặc dù người phụ nữ này không biết danh tính cụ thể của Bùi Nguyên Minh, nhưng cô ấy biết rằng anh là cậu chủ đến từ nhà họ Bùi.
Khi đó, mỗi khi nhìn thấy Bùi Nguyên Minh, những người như họ đều gần như phải quỳ xuống mà phục vụ. Không ngờ sau nhiều năm không gặp, cô ấy không chỉ có thể thoát khỏi nghê giúp việc mà còn trở thành quản lý của một cửa hàng BMW 4S. Chỉ có thể nói là đã phát triển không tôi chút nào. “Ừm, là Thanh Hằng sao, đã lâu không gặp cô.”
Bùi Nguyên Minh cười. “Nhưng cô là quản lý ở đây, nên biết cách dạy bảo nhân viên của mình.
Tôi là khách, tới đây mua xe, vậy mà họ lại không cho tôi vào.”
Trương Thanh Hằng nghe xong liên khịt mũi nói: “Anh Nguyên Minh, tôi lại nghĩ rằng cấp dưới của tôi đã làm đúng rồi.”
“Anh cho rằng tôi không xem tin tức sao? Nhà họ Bùi của anh đã phá sản cách đây một thời gian, hiện tại toàn bộ tài sản đều đã bị tập đoàn Thiện Nhân thôn tính”
“Anh vốn là cậu chủ nhà họ Bùi, trước kia trên người đều là hàng hiệu.
Vậy mà bây giờ nhìn xem, cả người còn không quá nổi vài triệu bạc”
“Cho nên, anh đã không có tiên mua xe thì tại sao chúng tôi lại muốn tiếp anh chứ? Chúng tôi ở đây, mỗi phút mỗi giây đều đáng giá như vàng, không thể dành thời gian quý giá này cho anh được.”
Bùi Nguyên Minh sửng sốt một chút, hoàn toàn không ngờ đối phương lại nói ra lời này. Vốn dĩ ban đầu còn nể chút quen biết cũ, Bùi Nguyên Minh không định so đo với những người này nữa.
Nhưng lúc này anh lạnh lùng nói: “Ai nói với cô là tôi không có tiên mua xe?”
“Nếu tôi muốn, tôi có thể mua cả cửa hàng 4S của cô”
“Haha”
Trương Thanh Hằng che miệng cười nói. “Thôi đi, cậu chủ Nguyên Minh, anh đừng khoác lác trước mặt tôi.
Tình hình hiện tại của nhà họ Bùi các anh như thế nào, chẳng nhẽ tôi còn không biết sao?”
“Vê anh, tôi nghe nói hiện tại anh ở rể tại nhà người ta.
Ăn uống, nhà cửa, đi lại đều phải phụ thuộc vào vợ.
Nói lịch sự thì coi anh như quản gia trong nhà, còn nói trắng ra, nghe không được hay lắm thì anh chính là một kẻ ăn bám”
“Một kẻ ăn bám như anh, còn phải giả bộ làm gì nữa đây? Người như anh muốn mua một chiếc BMW ư? Có gánh nổi không?”
Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói: “Đây là cách mấy người đối xử với khách hàng sao?”