Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 502: Đặt tên



Mục Thiên Dương: "Ừ, anh cũng hi vọng anh ta còn sống."

Uyển Tình tựa vào trong lồng ngực của anh, nắm lấy tay anh: "Anh không phải rất hận em sao? Nếu lúc trước em dũng cảm một chút, trở về tìm anh thì …"

"Em sẽ không làm vậy." Mục Thiên Dương ôm chặt cô, "Anh biết em … Anh đều biết. Bất quá, nếu có lần sau, anh sẽ không để em phải lo lắng gì nữa. Anh sẽ không bao giờ ngừng yêu em, cũng sẽ không thỏa hiệp với bất kỳ ai. Tóm lại, anh tuyệt đối sẽ không cùng bất luận kẻ nào làm chuyện xằng bậy. Nếu em phát hiện anh có chuyện loạn thất bát tao, như vậy nhất định là bị người hãm hại!"

Uyển Tình hừ nói: "Còn chưa có phát sinh anh liền trốn tránh trách nhiệm!"

"Trời đất chứng giám!" Mục Thiên Dương kêu to oan uổng, "Như vậy đi, một khi anh có hành vi gây rối, hoan nghênh em tới trừng phạt anh! Chỉ cần em đừng bỏ đi thì em muốn làm gì anh cũng đều được! Cùng lắm thì trước mặt dân chúng cả nước anh quỳ thảm giặt đồ thôi …"

"Anh cho là anh là ai a?"

"Anh chính là ba ba của Đinh Đinh Đương Đương a." Mục Thiên Dương đáng thương nói: "Vậy em cứ tùy tiện trừng phạt anh đi."

"Được rồi được rồi…" Uyển Tình đối với trong lòng anh hổ thẹn, một chút cũng không nghĩ làm khó anh, "Đã trễ thế này, anh không quay về sao?"

"Em đuổi anh đi?"

"… Vậy anh ngủ phòng em trước kia đi, em hiện tại ngủ phòng của mẹ em."

"Không thể cùng ngủ với hai đứa trẻ sao?"

"Anh muốn sáng sớm ngày mai lúc Đinh Đinh tỉnh lại sợ tới mức thét chói tai sao?"

Mục Thiên Dương vừa nghe, có cảm giác muốn chết tâm: "Làm sao bây giờ? Đinh Đinh có phải không thích anh không?"

"Con không phải không thích, mà là sợ hãi."

Vậy thì càng nghiêm trọng!!! Mục Thiên Dương không thuận theo không buông tha lôi kéo tay áo của cô: "Em nhất định phải giúp anh! Đây chính là Triển Nhan a!" Anh đột nhiên dừng lại hỏi: "Con đại danh gọi là gì?"

Uyển Tình không được tự nhiên nói: "Anh không phải nói là Triển Nhan hay sao?"

Mục Thiên Dương cao hứng ôm cô: "Thật sự gọi là Triển Nhan ư? !"

Uyển Tình không được tự nhiên nói: "Đặt tên thật là đả thương tế bào não, tên đã có sẵn, em làm sao lại không cần?"

Mục Thiên Dương mạnh mẽ nâng mặt cô lên, hung hăng hôn xuống! Dù cho cái gì cũng không giải thích, chỉ là nghe đến cái tên này, anh biết đứa bé chính là của anh!

--- ------ ----- Quay lại thời gian trước kia, tại nhà lớn Mục gia.

Mục lão gia ôm từ điển, gấp đến độ vò đầu bứt tai: "Rốt cuộc lấy tên là gì đây? Nếu không kêu Mục Đinh đi, nghe nói hiện tại rất nhiều đứa bé đều lấy tên như vậy."


DMCA.com Protection Status