Tác giả: Slaydark
Kiệt sức quỳ gục trong cơn tuyệt vọng, cả gia tộc họ Siêu giật mình khi nhận ra hình dạng của kẻ mang đến cho họ một tia hy vọng cuối cùng.
"Hắc Vũ Tiên Long? Võ Phi Dương?"
Có thể gương mặt Dương không phải ai cũng nhớ, nhưng hình dạng hắc vũ tiên long của Dương là độc nhất vô nhị, dù chưa từng nhìn thấy cũng có thể dễ dàng nhận ra.
Nhưng vì lí do gì mà một kẻ Mặt Đất lại xuất hiện ở địa phận của Siêu gia?
Đó là thắc mắc của đa số người họ Siêu, nhưng đối với những người nắm giữ thông tin quan trọng thì đó lại là một sự bất ngờ vô tận.
Vì những kẻ này biết tin tức Võ Phi Dương cũng là Tà Phật Bình Thường, kẻ đã hại chết thiên tài Siêu Phàm của Siêu gia, cháu nội của Siêu Quần.
Mà bất ngờ lớn nhất tất nhiên là Siêu Quần, trong trận chiến ở Vô Lực Bang, tộc trưởng Linh Miêu tộc Phương Thảo từng nói với lão rằng bà ta nhìn thấy cái cảnh cả nhà họ Siêu sẽ quỳ dưới chân Dương, khi ấy lão cho rằng đó chỉ là một câu hù dọa, nhưng không ngờ cái ngày đó lại đến nhanh như vậy.
Giờ đây, không những cả Siêu gia mà ngay cả chính lão cũng đang quỳ trước Dương, nhưng không thù hận, không e sợ, mà chỉ cảm thấy từ Dương một tia hy vọng sống còn.
Dương là phòng tuyến cuối cùng đứng chắn trước cái đầu rắn to bằng cả tòa nhà, cho nên dù có thù ghét bao nhiêu thì Siêu Quần cũng hy vọng Dương có thể đánh bại con rắn, cứu lấy gia tộc của lão.
Nhưng ngay cả các Chúa Tể hợp lực còn không thể hạ nổi con rắn, mình Dương làm được sao?
Tất nhiên, là không!
Chỉ một cú húc đầu, con rắn khổng lồ đã ngoạm lấy Dương vào mồm, chỉ còn hai cái chân giãy đành đạch lòi ra.
Không phải tấu hài, mà con rắn thực sự nguy hiểm, dù sao cũng là tàn hồn của Thần Thú, ngay cả Chúa Tể không cẩn thận cũng bị nó nuốt, còn Dương chỉ có một mình đứng trước nên trở thành mục tiêu duy nhất của nó, cộng thêm bản tính thích làm màu mê tỏa sáng nên đứng tạo dáng hơi lâu, bị con rắn đớp là phải.
Không sao, trước đó Dương đã tính toán cẩn thận, vì đề phòng tình huống con rắn thoát ra và siêu gia bị giam cầm, hắn đã năn nỉ Thâu Thiên ở lại để bảo vệ gia đình Tịnh Nghiên, Tích Thi, đồng thời dùng linh tinh mua chuộc để Thâu Thiên giúp hắn phá giải trận pháp của Cao Biền, đó là lí do Dương tự tin đứng ra làm ngầu dù biết con rắn cực kì mạnh mẽ.
Dương vì muốn tạo khoảnh khắc hào hùng nên cố chống cự trong miệng rắn để chờ Thâu Thiên phá trận, khi đó con rắn suy yếu và hắn lập tức đấm xỉu con rắn rồi từ trong miệng rắn bước ra một cách hào hùng trong tiếng hoan hô vô tận...
Nhưng Thâu Thiên lúc này đang bận dính lẹo với một con chó xinh đẹp.
Chờ mãi không thấy con rắn suy yếu, Dương đành phải dùng Dạ Hành để thoát ra, cả người hắn te tua và ướt nhẹp, lại còn bốc mùi tanh tưởi hôi hám.
"Đậu má!" Nhìn bản thân thê thảm, Dương tức giận thầm mắng, hắn xem nhiều phim, đọc nhiều truyện, nhân vật chính không ngầu lòi thì cũng sáng chói, hắn cũng muốn được như vậy nên mới học theo, nhưng toàn thất bại, nếu phim hay truyện có nhân vật chính quèn như hắn chắc chả ai thèm xem đâu.
Dương thoát ra, con rắn liền nhìn xuống người Siêu gia và chuẩn bị tiếp tục bữa tiệc, Dương không còn cách nào khác ngoài lao ra ngăn cản.
Đối với tàn hồn của Thần thì Thần lực là thứ bảo hộ quan trọng nhất, nếu Thần lực mất thì tàn hồn cũng mất đi lớp bảo vệ tuyệt đối, khi đó thì đòn tấn công mạng ngang cấp Chúa Tể cũng có khả năng phá hủy tàn hồn.
Mà tàn hồn càng yếu thì càng chỉ có thể giữ lượng Thần lực cực kì ít ỏi, nếu muốn hồi phục Thần lực lại cần một thời gian rất dài, cho nên trừ khi rơi vào đường cùng, tàn hồn sẽ không dám dùng đến Thần lực.
Dương cũng biết điều này, cho nên hắn không liều mạng tung hết sát chiêu, thay vào đó, hắn dùng những đòn đánh ít tiêu hao bản thân nhưng lại tiêu hao đối thủ.
Trước con rắn khổng lồ lao đến, Hắc Phù Đổng tách khỏi người Dương và dựng thành một bức tường chặn đầu con rắn, trong khi đó, Linh Quang Thần Cơ dạng nỏ hiện ra, bay lơ lửng bên cạnh Dương và liên tục bắn ra những mũi tên ánh sáng vào đầu rắn.
Tàn hồn Xà Thần đâm sầm vào bức tường hắc kim, nó khựng lại nhưng bức tường cũng vỡ văng tung tóe.
Mà khi bức tường tan rã, từ sau bức tường, Dương đã lấy ra Truy Ảnh, chuyển sang số 3 Truy Ảnh Cuồng Pháo và bắn một luồng lôi hỏa cực mạnh thẳng vào miệng rắn.
XOẸT...!ẦM!
Va chạm rồi bùng nổ tung tóe, luồng lôi hỏa nóng rực đẩy đầu rắn dần lui ngược ra sau.
Hắc kim tụ lại thành hình Hắc Phù Đổng, Hắc Phù Đổng liền tiến đến giữ Truy Ảnh Cuồng Pháo để Dương lao về phía đầu rắn, một cây rìu to lớn hiện ra cùng Hắc Ma Đế Lôi tích tụ, được Dương chụp lấy và bổ thẳng xuống đầu rắn.
ẦM!
Lưỡi rìu mang hắc lôi giáng xuống đầu rắn khổng lồ tạo ra tiếng nổ vang trời, hắc lôi bắn tung tóe tạo ra cảnh tượng như sử thi thần thoại.
Con rắn khổng lồ há miệng rú lên giận dữ, ngay lập tức Hắc Phù Đổng vác Truy Ảnh Cuồng Pháo lao đến tọng nòng súng vào mồm rắn, vừa bắn xối xả vừa cười như điên vì khoái chí.
Phía trên, Dương điên cuồng nện Thạch Sanh Phủ vào đầu rắn như bổ củi, Linh Quang Thần Cơ thì lơ lửng bên cạnh, những mũi tên Thiên Cực Thánh Quang nhắm vào mắt rắn bắn như mưa.
Cả Siêu gia nhìn theo mà ngây người, hầu hết người luyện hồn đều tôn thờ phong cách chiến đấu hoa mỹ với các linh thuật, tuyệt học, bí kỹ đầy tính nghệ thuật, đâu ra cái kiểu đánh nhau cục súc như trẻ trâu đánh lộn thế này?
Nhưng với Dương xưa giờ là vậy, cần gì hoa mỹ màu mè, đánh đau là được, thậm chí hắn cũng sẵn lòng chơi bẩn, chơi xấu, chơi chó...
Nhắc đến chơi chó, Thâu Thiên lúc này thất thểu quay lại vì phát hiện con chó xinh đẹp kia lại là chó thiến.
Phen này thì hình tượng của nó vốn đã mất hết giờ chuyển thành âm luôn.
Thấy Thâu Thiên quay lại, Tịnh Nghiên vội nhắc Thâu Thiên thực hiện những gì Dương căn dặn.
Dương đã biết và dự tính trước chuyện các bô lão phản bội, cho nên hắn sớm căn dặn Thâu Thiên và Tịnh Nghiên, Tích Thi, để các nàng bảo vệ gia đình, tránh đi vào cái bẫy mà các bô lão lập ra.
Các bô lão lúc này suy yếu đến cùng cực, đến tận lúc này bọn hắn mới hiểu tất cả nhừng gì Thiên Cơ hứa hẹn chỉ là một cú lừa, các lão bán mạng cả gia tộc, cuối cùng lại bị lừa nộp cả mạng mình, đau đớn và nhục nhã làm sao...
Trong cơn đau đớn cùng cực đó, một trong các bô lão đột nhiên kêu ré lên, cái mông lão bị Thâu Thiên bực dọc ngoạm lấy và kéo ra khỏi vị trí điều khiển trận, vì bị hút cạn linh lực nên lão vô phương phản kháng.
Bị cắn mông kéo ra, sau đó còn bị Tích Thi phang một gậy vào đầu, lão lăn ra ngất xỉu.
Các bô lão còn lại cũng nhanh chóng bị xử lý nằm la liệt.
Khi đã giải quyết xong tất cả bô lão, Thâu Thiên liền tiến về vị trí điều khiển trận quan trọng nhất.
Linh trận do Cao Biền đặc chế để giúp tàn hồn Xà Thần ăn cả Siêu gia, sau khi hút lấy linh lực của những bô lão thì linh trận này đã có thể tự hoạt động, đến khi Xà Thần ăn sạch Siêu gia thì linh trận này cũng trở thành lớp kết giới giúp bảo vệ và che giấu cho tàn hồn Xà Thần an toàn tiêu hóa thức ăn.
Nhờ có Google mà Dương nắm rõ toàn bộ cấu trúc và cách vận hành trận này, cũng từ đó, với kiến thức linh trận vô biên, Dương nhanh chóng suy luận và tìm ra cách thay đổi cấu trúc trận này để lật ngược tình thế.
Thâu Thiên chính là quân cờ chủ chốt, vốn có thiên phú về ẩn nấp, xâm nhập và trộm cướp nên Thâu Thiên cũng cực kỳ có thiên phú về nhận biết linh trận, cộng với sự chỉ dẫn của Dương và một đống linh tinh làm tiền thuê, Thâu Thiên đã hoàn toàn nắm bắt cách khai thác lỗ hổng của trận này.
Bên trong, Dương và Hắc Phù Đổng đang nện tàn hồn Xà Thần tới tấp như điên dại.
Nhìn Dương đánh, nhiều người bắt đầu tỏ ra thất vọng, một mình Dương, dù linh lực dồi dào đến mức nào cũng không thể so lượng linh lực với con rắn, dù tấn công tàn bạo bao nhiêu thì kết quả vẫn là Dương cạn kiệt linh lực và cả bọn chết chùm.
Nhưng đột nhiên linh lực trên lớp lồng vô hình biến động.
Cảm nhận được linh trận biến đổi, Dương lập tức lấy ra tượng đá Xà Thần, thứ mà Siêu gia tôn làm trấn gia chi bảo, vật phong thủy duy trì sự hưng thịnh của gia tộc.
Tất nhiên lúc này thì Siêu gia không còn ai nghĩ vậy, tượng Xà Thần rõ ràng là một tà vật và liên quan lớn với con rắn khổng lồ trước mắt.
Thực tế, bức tượng do Bạch Thiên Đường chế tác, bên trong có giấu một mảng xương cốt Xà Thần, cũng là vật chứa của tàn hồn Xà Thần khổng lồ kia.
Tượng Xà Thần còn có chức năng âm thầm tích lũy linh lực để chữa trị cho tàn hồn Xà Thần.
Nhưng cả Bạch Thiên Đường lẫn Thiên Cơ đều không thể ngờ rằng, tượng Xà Thần rơi vào tay Dương lại có một công dụng hoàn toàn mới.
Dương giơ tượng Xà Thần lên cao, lập tức linh trận xoay chuyển, hút lấy linh lực của tàn hồn Xà Thần và chuyển sang tượng Xà Thần.
Về cơ bản, linh trận có khả năng hút linh lực của người điều khiển và truyền cho tàn hồn Xà Thần, Dương đã lợi dụng cơ chế này để đánh lừa linh trận bằng tượng Xà Thần và biến tàn hồn Xà Thần thành mục tiêu bị hút linh lực.
Kết quả, linh lực của tàn hồn Xà Thần bị hút hết vào tượng Xà Thần.
Linh lực bị hút đi, tàn hồn Xà Thần gầm lên muốn liều mạng với Dương, nhưng khi nó vừa mở miệng thì Dương đã đem khối tượng đá tích đầy linh lực nện thẳng xuống đầu nó.
BINH!
Cú nện khủng khiếp khiến đầu rắn đập mạnh xuống đất, dư âm tạo thành một vụ nổ vang dội, linh trận cũng vì vậy mà sụp đổ.
Nằm bẹp đầu dưới đất, con rắn khổng lồ dần bị hút vào tượng đá rồi hiền mất.
Dương bước đến nhặt lấy tượng đá rồi dùng Dạ Hành biến mất, để lại cả Siêu gia ngổn ngang cảm xúc.