Sương mờ khói ảo, nắng mỏng lung linh, hai thân hình trần trụi mơn trớn lẫn nhau, môi kề môi thì thầm những lời tình ngào ngọt...
Bị Băng Hoại dâm hương kích thích nên Dương và Mai Linh vốn chỉ quan tâm đến khoái lạc, giờ mới nhớ ra Phương Trang còn đang nằm bên cạnh. Chợt Phương Trang ưỡn người và phát ra một tiếng khẽ rên gợi dục...
Dương và Mai Linh giật mình nhìn sang, và thấy Phương Trang với gương mặt quyến rũ đang ửng hồng, mắt mở hững hờ, môi cong mộng mị, một tay nàng luồn vào ngực áo để mân mê gò ngực tròn mộng chín của chính mình, tay còn lại nàng tìm đến khe suối tình ẩm ướt của bản thân...
Mặt Mai Linh cũng đỏ bừng khi nhìn thấy cảnh tượng dâm đãng của chính mẹ ruột nàng, và càng đỏ hơn khi nàng cảm nhận được dương v*t đang nghỉ ngơi của Dương nép bên đùi nàng cũng dần to lên.
Mai Linh liếc Dương và thấy hắn đang ngắm mẹ nàng với ánh mắt thèm thuồng mê đắm. Nếu là lúc tỉnh táo, tất nhiên Mai Linh sẽ véo mạnh Dương và ngăn hắn có ý nghĩ xấu xa với mẹ nàng, nhưng trong gian phòng tràn ngập Băng Hoại dâm hương này, những ý nghĩ càng xấu xa, càng băng hoại lại càng gây kích thích mạnh mẽ...
Tất nhiên Dương cũng thế, mắt hắn say sưa ngắm nhìn người mẹ xinh đẹp với những động tác dâm đãng gợi tình, còn tay hắn thì tìm đến ngực và đùi của người con gái để mân mê hưởng thụ...
Biết Dương đang sờ mó mình nhưng lòng lại thèm khát mẹ mình, Mai Linh vừa ghen vừa xấu hổ lại vừa cảm thấy kích thích và tò mò, liệu sẽ như thế nào nếu cả nàng lẫn mẹ cùng phục vụ một người đàn ông?
Nghĩ đến cảnh cái dương v*t đang cọ xát nơi âm vật ẩm ướt của mình sẽ chuyển sang xâm lăng âm đ*o của mẹ mình, Mai Linh không khỏi rùng mình rên khẽ...
Cùng lúc đó, Phương Trang đang hồi tỉnh trong cơn dâm, nghe tiếng rên của con gái mình liền mở mắt nhìn sang...
Trước mắt Phương Trang là cảnh tượng con gái yêu trần trụi nằm nghiêng bên cạnh mình, ngực và đùi nàng bị hai bàn tay xâm chiếm bởi một người mà Phương Trang không hề xa lạ, người mà nàng đang nghĩ đến trong cơn ảo dâm của mình...
"Mai Linh, Bình Thường... Chuyện... Chuyện gì đang xảy ra..." Phương Trang hỏi, nhìn con gái và người trong mộng, của con gái và cũng là của nàng, đang dâm đãng mơn trớn nhau khiến Phương Trang cũng có cảm giác vừa xấu hổ vừa khao khát, nàng cũng muốn được như con gái, cùng con gái gọi kẻ kia là chàng và cùng sẻ chia dòng tinh từ hắn...
"Mẹ..." Bị mẹ nhìn thấy cảnh tượng dâm đãng của bản thân, Mai Linh xấu hổ nhưng không thể ngăn được cơn hứng tình, đành để mặc Dương tha hồ khám phá cơ thể mình, còn nàng thì kể sơ cho Phương Trang nghe mọi chuyện.
Bị khống chế nhưng Mai Linh vẫn nhận thức được mọi chuyện, nàng kể từ lúc bị Ngộ Pháp khống chế đến lúc kẻ lạ mặt xuất hiện...
"...Sau đó, bà ta tạo kết giới rồi bỏ đi... Con và... chàng... Do ngửi Băng Hoại dâm hương do Ngộ Pháp đốt lên... Nên đã..."
Nghe đến đây, Phương Trang lầm bầm: "Lại giống hệt lần trước!"
Nói xong, Phương Trang ngồi dậy, bất chấp rằng quần áo trên người nàng không còn che giấu được những nơi thầm kín, gương mặt xinh đẹp tuyệt trần liếc Dương bằng ánh mắt khiêu gợi và hỏi: "Tên kia! Chàng xem người mẹ vợ này là không khí sao?"
Tưởng mẹ mình sắp làm khó dễ Dương, Mai Linh lo lắng gọi: "Mẹ..."
Nhưng bị Phương Trang ngắt ngang: "Con ngồi đó để mẹ nói chuyện với hắn! Chàng qua đây!"
"D... Dạ..." Dương gật đầu, hôn trấn an Mai Linh rồi tiến về phía Phương Trang.
"Chàng?" Lúc này Mai Linh mới chú ý cách mẹ nàng gọi Dương, nhìn qua thì ngạc nhiên thấy lúc Dương tiến sang, mẹ nàng cũng từ từ cởi bỏ trang phục...
Nhìn gương mặt đẹp quyến rũ cùng ánh mắt lẳng lơ mê hoặc của mẹ mình khi nhìn Dương, Mai Linh rùng mình khi hiểu được chuyện gì sắp xảy ra...
Như có một sắp xếp đầy ăn ý, Dương tiến sát cũng là lúc gương mặt mỹ miều của Phương Trang ngước lên, dâng làn môi thơm ngọt ngào cho Dương cúi đầu đón lấy.
"Uhm..." Thanh âm ngọt ngào khẽ phát ra từ Phương Trang, tay nàng ôm cổ Dương, lưỡi nàng mang theo vị ngọt bẽn lẽn rời môi mời Dương thưởng thức.
Mai Linh chết trân nhìn người yêu ngự trị trên cơ thể trần trụi của mẹ nàng, mơi hai người dính chặt lấy nhau còn dương v*t của hắn, cái thứ vừa xông phá cửa mình nàng, giờ đang mơn trớn nơi cửa mình mẹ nàng, hơi thở nàng dồn dập, trong lòng sinh ra hứng cảm dị thường cùng nỗi tò mò chờ mong cái cảnh d*m thủy của mẹ nàng tứa ra khi khúc thịt xấu xa kia đâm vào...
Nhưng hắn chưa vội đâm vào...
Trong tiếng rên mềm mại của Phương Trang, Dương rời môi nàng và bò lui ra sau, đồng thời, Phương Trang âu yếm nhìn vào mắt Dương trong khi đôi chân ngọc nõn nà của nàng giơ cao, khoe đôi dâm môi ẩm ướt dưới vườn lông xinh cho Dương áp môi hôn vào...
"A... Sướng quá..." Rên rỉ dâm loàn, Phương Trang vừa co chân hưởng thụ vừa liếc sang Mai Linh, bằng ánh mắt khiêu khích cùng nở nụ cười dâm đãng, như để nhấn mạnh cho Mai Linh thấy rằng mẹ ruột của nàng lăng loàn đến mức nào...
Dưới mùi dâm hương Băng Hoại, tình yêu và lý trí phải nhường chỗ cho sắc dục ngự trị tuyệt đối. Dương say sưa hưởng thụ dâm hương dục vị nơi cửa mình Phương Trang dù biết rằng Mai Linh đang chứng kiến tất cả. Lưỡi hắn liếm âm đ*o nàng, môi hắn hôn âm vật nàng, mũi hắn ngửi dâm hương nàng, tai hắn lắng nghe tiếng rên của nàng, tay hắn ôm bầu ngực nàng, mặt hắn cọ vào làn da đùi mềm mại của nàng...
Và như để tăng thêm sự dâm đãng vốn đã cực kỳ, Phương Trang kéo Dương đè lên người nàng, tay nàng nâng niu dìu dắt cho đầu dương v*t của Dương hôn lên âm vật ướt sũng của nàng và hỏi: "A... Con rể của thiếp... A... Nói thiếp nghe xem thật ra chàng yêu con gái thiếp... Hay là yêu thiếp..."
Dương nhướng người muốn đẩy dương v*t vào âm đ*o Phương Trang nhưng bị nàng ngăn lại, hắn đáp: "Ta... ta yêu cả hai mẹ con nàng..."
Phương Trang mỉm cười, nụ cười lẳng lơ gợi dục, tay nàng nới lỏng dương v*t của Dương để hắn tự do tìm đường xâm nhập âm đ*o nàng.
"Ư..." Khẽ rên khi khe suối tình ẩm ướt của mình bị dương v*t của Dương dần xâm chiếm, Phương Trang với nét mặt thỏa mãn liếc Mai Linh, vừa rên vừa nói: "Con gái... Ư... Tên người yêu tham lam của con... A... Muốn cả hai mẹ con ta... A... Con nghĩ... nên trừng phạt hắn... thế nào đây? A!"
Mai Linh đang bị mê hoặc bởi cảnh tượng dương v*t của người nàng yêu cắm sâu vào âm đ*o của mẹ nàng, hơi thở nàng dồn dập, tay nàng vô thức mân mê ngực và vuốt ve âm vật của chính nàng. Nghe mẹ hỏi, Mai Linh nũng nịu đáp: "Mẹ... Con cũng muốn như vậy..."
Nghe Mai Linh nói, Dương và Phương Trang cùng nhìn Mai Linh, Phương Trang hỏi: "Ý con là sao?"
Mai Linh bẽn lẽn tiến đến, tay nàng vuốt ve mặt Dương, ánh mắt ngập dâm tình: "Con muốn... muốn cùng mẹ phục vụ chàng..."
Nói xong, nàng ngọt ngào hôn vào môi Dương...
Đôi môi mềm thơm ngát cùng chiếc lưỡi ướt ngọt ngào của người con như càng khiến cơn sướng khoái do âm đ*o người mẹ tạo ra thêm thăng hoa. Dương nhịp nhàng đẩy thật sâu vào âm đ*o Phương Trang rối lại từ tốn kéo ra để hưởng thụ cảm giác âm hộ nàng ôm khít dương v*t hắn, một tay Dương mân mê ngực Phương Trang, tay còn lại vuốt ve ngực Mai Linh.
Phương Trang vịn chặt vai Dương để hứng chịu từng cú đẩy từ hắn. Trong cơn sướng khoái tột cùng cũng không quên chú ý đến con gái, Phương Trang nhìn biểu cảm hạnh phúc của con gái khi được nhân tình âu yếm bất chấp rằng người đang hưởng thụ khoái cảm là Phương Trang, trong đầu Phương Trang đột nhiên nảy ra một ý tưởng, đó là tiếp tục thực hiện việc đã bị Ngộ Pháp gián đoạn, khai nhãn cho Mai Linh, ngay tại đây, vào lúc này....
Nghĩ là làm, Phương Trang cố kềm chế ham muốn để ngăn Dương đẩy dương v*t vào âm đ*o nàng và liếc sang Mai Linh, ý bảo Dương chuyển sang Mai Linh.
Hiểu ý, Dương cúi xuống hôn nhẹ lên môi Phương Trang rồi lại quay sang Mai Linh.
Bị Dương đặt nằm ngửa xuống, Mai Linh xấu hổ co chân dang ra và nói: "Thiếp... Thiếp cũng muốn giống mẹ ban nãy..."
Vừa nói, Mai Linh vừa xấu hổ che mặt khiến Dương bật cười, sau đó hắn hạ người để yêu chiều hôn vào làn da đùi trắng nõn của Mai Linh.
"A..." Vừa nhột vừa sướng, Mai Linh khẽ rên trong khi môi và lưỡi Dương tìm dần vào âm vật tươi hồng ướt đẫm dâm hương của nàng.
Trong khi đó, Phương Trang ngồi sang một bên, vẫn thân hình trần trụi, nàng vận Linh Miêu hóa rồi âm thầm đọc những lời cầu nguyện, tay nàng, với máu tươi chảy ra, vận linh lực vẽ ra một vòng tròn mờ ảo hướng về phía Mai Linh...
Môi Dương đã vượt qua cổ Mai Linh để áp lên làn môi thơm ngọt của nàng. Mai Linh rên lên khi nếm được từ môi và lưỡi Dương là vị d*m thủy của chính nàng vả mẹ nàng.
Rồi Mai Linh cong mông, đôi chân thon dài dang rộng, âm vật đỏ hồng e thẹn hé mở đón lấy khúc thịt gân guốc tiến vào trong...
"A..." Lúc Mai Linh rên lên khi dương v*t của tình nhân cắm sâu vào âm đ*o nàng, cũng là khi cả người nàng như tỏa ra làn ánh sáng lung linh, đôi mắt đẹp của nàng cũng sáng lên huyền ảo.
Và khi nhìn vào mắt Dương, Mai Linh thấy rõ sự ngạc nhiên từ hắn.
"Mai Linh, nàng..." Dương kinh ngạc nói khi dương v*t hắn vẫn đang lấp đầy âm đ*o Mai Linh. Hắn thấy rõ sự biến đổi dang diễn ra trên khắp cơ thể trần trụi của Mai Linh, da nàng dần trắng sáng rạng rỡ hơn, eo nàng thon thả hơn, ngực nàng vốn đã tròn giờ lại càng hoàn hảo, tóc nàng càng thêm óng ả, gương mặt đẹp càng thêm sắc sảo, thậm chí mùi hương từ nàng cũng trở nên quyến rũ dị thường. Chỉ trong khoảnh khắc, Mai Linh từ một cô gái xinh đẹp đã trở thành tuyệt thế mỹ nhân.
Nhưng không chỉ Dương ngạc nhiên, ngay cả Phương Trang cũng ngạc nhiên, nàng biết rõ năng lực bản thân có hạn, làm sao có thể khai nhãn cho Mai Linh một cách nhanh và dễ dàng đến vậy?
"Ư..." Một tiếng rên từ Mai Linh bởi vì dương v*t của Dương đang dần rút khỏi âm đ*o nàng.
Thấy Dương nhìn mình bằng ánh mắt si dại, Mai Linh mỉm cười vuốt gương mặt hắn và thì thầm: "Mẹ vừa khai nhãn cho thiếp... Người của Linh Miêu tộc khi kích hoạt được Linh Nhãn sẽ phát huy mọi tiềm năng."
Dương gật đầu, nói với giọng si mê: "Vậy sao... Nàng đẹp quá..."
Rồi Dương nhìn sang Phương Trang.
Biết Dương muốn nói gì, Phương Trang lắc đầu: "Ta không thể khai nhãn..."
"Tại sao?" Dương hỏi.
Phương Trang mím môi định nói nhưng không nói, thay vào đó, nàng tiến đến ôm Dương từ sau lưng và thì thầm vào tai hắn: "Thiếp hiện tại không đẹp sao?"
Dương rùng mình đẩy một phát thật mạnh khiến Mai Linh a lên một tiếng và quay sang, môi kề môi đáp lời Phương Trang: "Nàng rất đẹp! Nhưng tại sao không đẹp hơn nữa nếu có thể?"
Phương Trang cười, không đáp mà dâng lưỡi mềm vào môi hắn...
"A... Ư... A..." Mai Linh rên theo từng nhịp khi Dương vừa hôn lưỡi mẹ nàng vừa đẩy đưa dương v*t trong âm đ*o nàng.
Phương Trang sau một lúc dâng lưỡi cho Dương hút mật, nàng hôn lên ngực hắn rồi hôn dần xuống nơi giao thoa giữa dương v*t của Dương và âm vật của con gái nàng. Rồi không biết do vô tình hay cố ý, một cái đẩy trật nhịp khiến dương v*t của Dương rơi khỏi âm vật Mai Linh. dương v*t nóng hổi mang theo một dòng d*m thủy trong vắt được đôi môi quyến rũ của Phương Trang đón lấy.
"Uhm..." Ngậm dương v*t của con rễ mang theo d*m thủy của con gái trong môi, Phương Trang say sưa bú và liếm khắp mọi điểm mà nàng có thể, mắt đẹp mở hờ nhìn vào mắt Dương...
Bị cắt ngang cơn sướng, Mai Linh cũng ngồi dậy, bò đến xem mẹ bú dương v*t của người yêu mình rồi thèm thuồng làm thử...
Thấy con gái cũng muốn thử, Phương Trang mỉm cười nhả dương v*t của Dương ra để hôn dần xuống gốc, nhường phần đầu khấc cho con.
Nhìn hai mẹ con xinh đẹp cùng cúi đầu chổng mông liếm khắp dương v*t mình như hai cô mèo dâm ngoan ngoãn, Dương phải cắn chặt răng để kềm chế cơn thèm muốn xuất tinh thẳng vào môi hai nàng, một tay hắn luồn xuống bắt lấy bầu ngực Mai Linh, tay còn lại hắn đưa lên vuốt ve mái tóc Phương Trang.
Rồi Mai Linh chồm lên ôm cổ hôn Dương say sưa trong khi Phương Trang quay lại, mông chổng về phía Dương mời gọi.
Vừa ôm eo hôn Mai Linh vừa liếc nhìn âm vật quyến rũ đang nhiễu một dòng d*m thủy của Phương Trang, Dương phấn khích nhích người đem dương v*t mình cắm sâu vào trong âm đ*o Phương Trang, cú đâm mạnh đến nỗi cả người nàng suýt đổ về phía trước.
"Á!" Phương Trang hét lên khi dương v*t nóng hổi của Dương như xé toạc âm đ*o nàng, ngay sau đó là một tràng va chạm liên hồi khiến Phương Trang không ngừng rên la sướng khoái.
Dồn dập, dồn dập...
Mai Linh dần rời khỏi vòng tay Dương, nàng tò mò chen đầu xuống dưới hai chân Phương Trang để chứng kiến cảnh dương v*t của người yêu xông phá âm đ*o của mẹ nàng.
d*m thủy phún ra chạm vào môi hồng của Mai Linh, nàng đưa lưỡi nếm lấy và bị dâm vị kia mê hoặc, liền dùng lưỡi liếm nốt những dòng d*m thủy long lanh đang chảy xuống đùi mẹ nàng...
Theo dòng d*m thủy dẫn dắt, lưỡi Mai Linh tìm đến tận âm vật của mẹ nàng, để rồi người con gái ngước môi lên hôn vào âm đ*o mẹ nàng trong khi dương v*t của tình nhân vẫn đang không ngừng vào ra mãnh liệt.
"A! Á! Con rể ơi... Thứ đó... của chàng... thật mạnh mẽ... A... A!" Phương Trang bắt đầu nói những câu từ dâm đãng khi khoái cảm đã cận đỉnh. Nàng bị một cú đẩy mạnh của Dương làm ngã sấp ra và nàng lật ngửa lại để Dương tiếp tục cuộc dâm tình.
Mai Linh cũng gia nhập, nàng chen vào nằm sấp đè lên mẹ mình, ngực hai mẹ con áp vào nhau trong khi môi của hai nàng cũng tìm đến hôn nhau...
Nhìn hai mẹ con Phương Trang đang hôn nhau ngọt ngào và dâm đãng, Dương chỉ hận không thể Tiên Long hóa để có thể dùng hai dương v*t cùng lúc...
Đang say sưa hôn con gái, Phương Trang liếc Dương và tinh nghịch hỏi: "Con rể của... thiếp... Thiếp hôn... người yêu chàng... A... Chàng... có... ghen không?"
Hỏi xong, Phương Trang ôm cổ Mai Linh để tiếp tục hôn môi nàng, vừa hôn vừa liếc Dương đầy khiêu khích.
Dương phì cười: "Vậy ư! Vậy ta cũng làm tình với người khác trước mặt nàng xem nàng có ghen không!"
Dứt câu, Dương rút dương v*t ra khỏi âm đ*o Phương Trang và đem cắm vào âm đ*o Mai Linh ngay phía trên khiến Mai Linh hét lên: "A!"
Đẩy mạnh dương v*t vào cửa mình Mai Linh, Dương vừa khom người kéo Mai Linh ngước lên để hôn vào môi nàng. Vừa hôn Mai Linh, Dương vừa liếc Phương Trang bằng ánh mắt khoái trá.
Mai Linh cũng phụ họa cho người tình bằng cách vừa say sưa đáp lại nụ hôn của hắn liếc mẹ mình bằng ánh mắt đê mê cùng những tiếng rên sướng khoái trong cổ họng.
Phương Trang đỏ mặt, bĩu môi ra vẻ tức giận nói: "Hừ! Con với chả rể! Hai người cứ xem như tôi...!"
Chua kịp nói hết câu, Phương Trang đã giật mình hét lên vì dương v*t của Dương lần nữa tìm đến âm đ*o nàng. Rời môi khỏi Mai Linh, Dương vừa đẩy đưa dương v*t vừa hỏi: "Nàng vẫn xem ta là con rể sao?"
Vừa co chân hứng chịu những cú đẩy của Dương, Phương Trang vừa rên vừa đáp: "Tất... nhiên... Chàng là... con rể yêu... của thiếp..."
"Nhưng ta không muốn!" Dương khẳng định.
Nghe thế, Mai Linh hoang mang hỏi: "Chàng... chàng không yêu thiếp sao?"
Dương hôn lên má Mai Linh và nói: "Ngốc quá, ý ta không phải vậy..."
Sau đó, Dương tiếp tục nhìn vào mắt Phương Trang và nói: "Ta không muốn nàng xem ta là con rể nữa, ta muốn làm chồng nàng! Chồng của hai mẹ con nàng?"
Nghe Dương nói, đôi mắt của Phương Trang long lanh rồi ràng rụa, chân nàng giơ cao, tay nàng ôm chặt con gái, môi rưng rưng khi Dương đẩy một cú thật mạnh rồi dừng lại, khi dương v*t của hắn đang bành trướng trong âm đ*o nàng cũng là khi nàng hé môi: "Thiếp... thiếp cũng muốn làm vợ chàng..."
Cảm nhận tinh dịch ào ạt tuôn vào trong người, Phương Trang đồng thời cũng cảm nhận biến đổi trong linh hồn và cơ thể bản thân, nàng, cũng được khai nhãn...
Nhưng bằng cách nào?
Phương Trang biết, nhưng không nói...
Cho đến khi Dương xuất tinh thêm lần nữa vào Mai Linh, ba người mới dần tỉnh khỏi Băng Hoại dâm hương và bắt đầu ý thức được tình trạng hiện tại.
"Mụ ta đã tạo ra kết giới ngăn chúng ta thoát ra..." Dương nói sau khi mặc lại quần áo.
Hai mẹ con Phương Trang và Mai Linh đang trần trụi nằm trên sàn nhà, giữa chân mỗi người là một vũng nước trắng đ-c, khi Dương mặc xong quần áo thì hai nàng cũng gượng dậy mặc lại trang phục.
"Chúng ta có thể tạo ra một lỗ hổng." Phương Trang nói, nàng hiện tại xinh đẹp hơn rất nhiều sau khi được khai nhãn.
"Bằng cách nào?"
"Linh Nhãn!" Mai Linh đáp.
Phương Trang gật đầu: "Tộc Linh Miêu của bọn thiếp không thể hiện bất cứ tài năng gì hơn người mà chỉ thật sự lộ ra sau khi Linh Nhãn khai mở, khi đó, thiên tài tộc Linh Miêu hoàn toàn có thể sánh ngang với thiên tài đồng trang lứa của các chủng tộc khác. Linh Nhãn còn giúp Linh Miêu tộc tăng cường linh cảm, thậm chí có một số trường hợp nhìn thấu tương lai, ngoài ra còn có khả năng nhìn thấy cấu trúc của phong ấn, kết giới."
"Bằng cách đó, chúng ta có thể tìm ra điểm yếu của kết giới và phá hỏng nó, miễn là đủ khả năng."
Vừa nói, Phương Trang vừa cùng Mai Linh tiến ra quan sát xung quanh rồi cùng dừng lại ở một điểm.
Xem xét một lúc, Phương Trang nói: "Kết giới này khá mạnh, có lẽ dùng sức hai mẹ con thiếp hiện tại chỉ đủ giúp một người thoát ra..."
"Vậy để ta ra trước!" Dương nói ngay mà không cần suy nghĩ.
Mai Linh và Phương Trang nhìn nhau rồi gật đầu, Mai Linh không cho rằng Dương sẽ bỏ chạy một mình, còn Phương Trang đã biết những gì đang chờ đón ngoài kia... Với sự hợp sức của hai mẹ con Phương Trang, Dương thoát khỏi phong ấn và định đi tìm Nghịch Thiên kiếm...
Nhưng! Vừa đi được một quãng, Dương nghe được âm thanh như tiếng phụ nữ rên rĩ bên một mảnh tường rễ cây...
Hắn tò mò tiến đến...
"Là bà ta?" Dương kinh ngạc phát hiện tiếng tên phát ra từ mũ già đã đánh chết Ngộ Pháp.
Mụ đang ngồi tựa lưng vào tường, dù trong lớp áo choàng cũng dễ nhận ra tay mụ đang mân mê ngực mình...
Dưới lớp mũ trùm đầu lộ ra làn môi đỏ thắm trên chiếc cằm trắng nõn...
Dương trợn mắt há hốc mồm, không phải là một mụ già xấu xí sao? Sao lại có làn môi quyến rũ thế kia? Làn mô này lại khiến hắn quen quen, trông giống như làn môi của... Phương Trang, và Mai Linh!
Và rồi, người phụ nữ liếc nhìn Dương...
"Chết mẹ bị phát hiện rồi!" Dương hoảng hồn định bỏ chạy, nhưng người phụ nữ đã lập tức lướt đến tóm cổ áo hắn...
Và khi Dương có ý nghĩ sắp bị giết để diệt khẩu, thì lớp áo choàng tung bay lộ ra một thân hình xinh đẹp tuyệt thế, đẹp không thua gì Phương Trang sau khi khai nhãn...
Hai mắt nhìn nhau, hơi thở dung hòa, môi thơm kề môi...
"Yêu thiếp..." Trong gian phòng dưới gốc đa, Mai Linh tò mò hỏi Phương Trang: "Có thật là mẹ không biết vì sao mẹ có thể khai nhãn?"
Phương Trang lắc đầu cười: "Là nhờ bà lão hung ác mà con nói."
Mai Linh ngạc nhiên: "Bà lão đó thì sao?"
Phương Trang đáp: "Bà lão đó có thể chính là đệ nhất mỹ nữ của Linh Miêu tộc chúng ta, tộc trưởng, mẹ của mẹ, bà ngoại của con, Phương Thảo!"
"Là bà ngoại? Nhưng trước đây bà ngoại cũng không thể khai nhãn cho mẹ cơ mà?"
"Con biết điều kiện quan trọng nhất để khai nhãn là gì không?"
Mai Linh lắc đầu: "Là tình yêu chân thật! Vì mẹ chưa từng yêu ai nên không thể khai nhãn..."