Yêu Lại Từ Đầu – Cố Tư – Trì Uyên

Chương 170: Cô tốt nhất đừng chọc tôi.



Trì Uyên lần này lại đi ra ngoài một lúc lâu.

Nó khiến Cố Tư tự hỏi liệu anh lại làm việc tương tự với cô hay không.

Có phải là lại đi ra ngoài tìm Tùy tiểu thư Trương tiểu thư Lý tiểu thư nói chuyện

Tuy nhiên, sau một vài phút, Cố Tư nhìn thấy Tùy Mị.

Cố Tư liền thở dài một hơi.

Không có vấn đề gì Trương tiểu thư, Lý tiểu thư chỉ cần không phải cô Tùy là được.

Rõ ràng là cô Tùy đã sớm nhìn thấy cô.

Tùy Mị vội vàng chạy tới chỗ cô.

Cố Tư vẫn lười biếng ngả về bên này, cười mà như không cười.

Tùy Mị lẽ ra phải nhìn thấy Trì Uyên không có ở đây, cô ấy đi thẳng tới.

Cố Tư nói trước, “ Xin chào, mới đó mà đã gặp lại.”



Tùy Mị đứng đối diện với Cố Tư, sống lưng thẳng tắp, “Cô Cố, tôi thực sự không nhìn ra, cô có thủ đoạn như vậy.”

Cố Tư chế nhạo phút chốc liền bật cười, “Thế thì cho tôi biết, tôi có thủ đoạn gì vậy.”

Tùy Mị mím miệng, vẻ mặt lạnh lùng.

Cố Tư không lùn nhưng Tùy Mị cao, nhưng nhờ may mắn mang đôi giày cao gót, cô ấy không thấp hơn bao nhiêu.

Lông mày của cô sáng lên, “Bất quá, đó là chồng của tôi, không cần quan tâm đến việc tôi có thủ đoạn gì, thế nào, tôi có chút tâm tư với người đàn ông của mình, có cần người ngoài như cô, đến nói cho tôi biết không?”

Cố Tư không cố ý hét lên. Nhưng âm thanh không nhỏ.

Tùy Mị nhíu mày, “Cô Cố, cô đừng gây sự chú ý.”

“Gây chú ý?” Cố Tư trông buồn cười. “Cô ngày nào cũng đi gặp chồng tôi. Sao cô không tự nói mình đừng gây sự chú ý.”

Bên cạnh có người tới lấy đồ ăn, vừa vặn nhìn qua.

Nhiều người biết mối quan hệ giữa nhà Tùy và nhà họ Trì năm xưa.

Trì Uyên và Tùy Mị đã quyết định đính hôn trước đó.

Ngày đính hôn dường như đã tìm được người tính toán xong.

Ai biết được, được giữa chừng Cố Tư đến gặp Trì Uyên rồi cùng kết hôn.

Vấn đề này không ai nhắc đến thì không sao, nếu là có người nhắc đến, cũng có rất nhiều người biết chuyện.

Tùy Mị không ngờ Cố Tư lại không biết xấu hổ như vậy, không phân định chỗ này thế nào cũng đều nói.

Cô cau mày, “Cô Cố.”



“Cô Trì.” Giọng Cố Tư lớn hơn cô ta rất nhiều, “Tôi đã nhắc cô bao nhiêu lần rồi, tôi là cô Trì, cho dù cô đang nghĩ đến chồng tôi, hãy đợi tôi từ bỏ, tôi sẽ nói cho cô biết Tùy Mị, vị trí của cô Trì này, chỉ cần tôi ngồi một ngày, những suy nghĩ nhỏ nhặt của cô có giấu giếm tôi, tôi cũng không quan tâm xấu hổ gì đâu. Dù sao, nếu chuyện này bị công khai, không phải tôi không biết xấu hổ, Tùy gia đại tiểu thư thích đàn ông đã có vợ, không biết xấu hổ, cô thích cái tựa này sao? Nếu thích tôi liên hệ truyền thông đăng bài cho cô “

Tùy Mị sửng sốt,” Cố Tư, cô… “

Cô từ nhỏ đã chịu khổ, trong học vấn phải biết thượng sách, lễ độ, không được nói lung tung.

Cãi nhau chứ gì, Tùy Mị chắc chắn không phải là đối thủ.

Bà Trì vô lý không thể qua được một vài chiêu trong tay Cố Tư.

Tùy Mị càng khỏi phải nói

Cố Tư chế nhạo, “Nhìn đi, Tùy Mị, tôi hơi lớn tiếng một chút, liền chột dạ thế này, như vậy làm sao mà cô đấu với tôi?”

Cô trong nháy mắt nhìn thấy Trì Uyên, Trì Uyên đang đi tới đây..

Cố Tư đứng thẳng dậy và tiến về phía Trì Uyên, nhưng khi đi ngang qua Tùy Mị, giơ tay và vỗ nhẹ vào vai cô ta.

Tay cô hơi mạnh hơn một chút, cả người Tùy Mị cũng lung lay.

Cố Tư lần này cố kìm nén giọng nói của mình, “Tùy Mị, đừng gây chuyện với tôi, tôi đang khó chịu, ngày tốt lành của cô sẽ kết thúc.”

Nói xong, Cố Tư nhanh chóng đi về phía Trì Uyên, với vẻ mặt ủ rũ. Nụ cười, “Sao anh lâu thế? Em tưởng anh lại đi rồi.”

Trì Uyên nói: “Tôi đi dặn dò một số chuyện, hiện tại được rồi, chúng ta đi thôi.”

Cố Tư dừng lại, “Hả?”

Trì Uyên suy nghĩ một chút, “Ở đây không có gì để ăn. Chúng ta không thể ăn mấy cái này thay cho bữa tối, vậy nên chúng ta trước ra ngoài đi ăn cơm. “

Cố Tư hơi kinh ngạc,” Có thể về sớm sao? “

Cô tưởng phải đợi bữa tiệc kết thúc.

Trì Uyên cười, “Tôi thấy cũng chán rồi, đi thôi, không cần đợi đến kết thúc.”

Cố Tư thở phào nhẹ nhõm, thật ra cô không thích loại tiệc hội này.

Thật chán, ai cũng đeo mặt nạ, ăn xong phải chú ý đến hình ảnh của mình.

Mặc lễ phục lại không thể khoanh chân…

Có quá nhiều quy tắc, cô không thích nó, không thích chút nào.

Trì Uyên dẫn Cố Tư rời khỏi bữa tiệc.

Tùy Mị đứng ở nơi đó, nhìn hai người đi ra ngoài, Cố Tư bước đi một bước, dáng vẻ như trật chân.

Sau đó cô ấy nói đùa và ôm lấy cánh tay của Trì Uyên.

Trì Uyên quay đầu nhìn cô, có vẻ hơi bất đắc dĩ.

Edit by Bell. Vì bộ này ra lâu quá nên em quyết định edit nhanh cho mọi người cùng đọc. Mong mọi người ủng hộ bản edit của em.

DMCA.com Protection Status