Vương Phi Đa Tài Đa Nghệ

Chương 270: GÂY XÍCH MÍCH



Nguyệt Nhung phu nhân nửa nằm ở trên ghế trước hành lang, mặc một chiếc áo mỏng, gương mặt không chút phấn son đã không tính là xinh đẹp trẻ tuổi nữa, mái tóc dài vừa gội xong để xõa lại thoang thoảng mùi thơm, trông có vẻ rất tươi mát.

Đàn ông có đôi khi sẽ thích cơ thể trẻ trung đầy sức sống, có đôi khi lại nhớ tình cũ, quần áo không bằng mới, người không bằng cũ.

Bà ta ngẩng đầu, nhìn mặt trăng tròn vành vạch, một giọt nước mắt lặng lẽ rơi xuống.

Nhưng bà ta nhanh chóng lau đi, lộ ra vẻ quật cường.

Bà ta biết, cách đó không xa có một bóng đen đang nhìn chằm chằm vào bà ta.

Bà ta chậm rãi nhắm mắt lại. Tối nay sẽ có hai khả năng.

Khả năng thứ nhất, Thùy Nga sẽ trở thành người của ông ta, như vậy vẫn có lợi cho mình. Bởi vì bà ta một tay đẩy Thùy Nga qua, Thùy Nga tóm lại sẽ nói giúp mình vài câu trước mặt ông ta.

Loại khả năng thứ hai là ông ta nhìn thấu được Thùy Nga, chất vấn Thùy Nga. Con nha đầu Thùy Nga này không dám bịa đặt lung tung, sẽ nói lại đúng như sự thật. Cho nên ông ta sẽ đến, lại là hít Hòa Hợp Hương rồi tức giận đến.

Bên ngoài phòng có từng bông Y Lan Hương đang nở, trong phòng lại đang đốt cánh Mạn Đà La với số lượng được cân nhắc vừa vặn. Từ sau khi trong phòng xảy ra chuyện lần trước, bà ta lại bắt đầu nghiên cứu về hương liệu. Bà ta thua trong tay hương liệu, cuối cùng, bà ta sẽ lợi dụng những hương liệu đó.

Trước kia, bà ta vẫn luôn trông cậy vào con gái mình, nhưng trong lòng bà ta thật ra hiểu rất rõ, bất kể Hạ Oanh Nhiễm có tiến vào hay không, bà ta đều sẽ không quản được chính mình.

Bà ta nở mày nở mặt hơn mười năm, đã không thể trở về cuộc sống không được coi trọng này nữa.

May mà mấy năm qua bà ta tích góp được ít bạc, số bạc này cũng đủ để bà ta thu mua được một ít kẻ hầu hạ trong phủ.

Phòng sắp bị phá bỏ, sân trước không tha cho bà ta, một khi bị phá đi, bà ta lại phải dọn đi. Rời khỏi tướng phủ, bà ta sẽ không còn cơ hội nào nữa. Cho nên bà ta nhất định phải dùng mọi cách để ở lại đây.

Tiếng bước chân vang lên. Bà ta ngẩng đầu, lẳng lặng nhìn ông ta và lặng lẽ thở dài: “Ngài tới rồi?"

Trong mắt Hạ thừa tướng trong mắt đầy tức giận, nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trước mắt khiến ông ta từng yêu lại từng hận này.

Sau khi trút cơn giận chính là một trận mây mưa giống như cuồng phong bão tố.

Thùy Nga trở lại Nhã Uyển, đứng ở ngoài cửa, trên người mặc trang phục của Hạ Oanh Nhiễm, trên đầu cài cây trâm bạch ngọc, gương mặt được trang điểm tinh tế. Nhưng tất cả những điều này lại nực cười tới mức nào?

Nàng ta vẫn luôn biết Trần Nguyệt Nhung chỉ muốn lợi dụng nàng ta, nhưng không ngờ được bà ta sẽ lợi dụng như vậy.

Nàng ta nắm chặt nắm đấm, trong mắt hiện ra vẻ oán hận.


DMCA.com Protection Status