Vương Phi Đa Tài Đa Nghệ

Chương 176: ĐIỆU MÚA RỒNG LỬA



Thương Mai biết bây giờ không phải là thời cơ tốt nhất để tìm Hạ Đoàn, nhưng nếu như Quế Viên rời khỏi Hạ Chi Uyển, thì có thể xảy ra chuyện.

Một bữa cơm ân tình, nàng ghi nhớ trong lòng, hơn nữa lần này Quế Viên là bị nàng liên lụy, nếu không phải Tây Môn Hiểu Khánh muốn đối phó nàng, cũng không đến nỗi liên lụy Quế Viên.

Thời điểm Thương Mai tìm được Hạ Đoàn, hắn đang trong vườn hoa chỉ huy hạ nhân dọn làm ghế bàn cùng bày chén đĩa.

Thương Mai tiến lên phía trước nói: 'Hạ Đoàn, trong phòng ta không đủ người, từ bây giờ, Quế Viên đến phòng ta hỗ trợ."

"Đại tiểu thư, chuyện này nô tài cũng không thể làm chủ, ngài vẫn nên tự mình đi tìm lão phu nhân đi, đến nay tân phu nhân còn chưa quản lý chuyện trong phủ, trong phủ tạm thời do lão phu nhân làm chủ." Đúng như Thương Mai nói, Hạ Đoàn không có đáp ứng, còn cả vú lấp miệng em.

Thương Mai nhìn chằm chằm hắn, nhàn nhạt nói: "Ta không phải tới cầu ngươi, ta chẳng qua là tới thông báo cho ngươi một tiếng, Quế Viên bắt đầu từ hôm nay điều đến phòng ta phục vụ, lại không nhận tiền công của tướng phủ, do ta tự trả."

Hạ Đoàn cười quái dị: “Lời này của Đại tiểu thư giống như bạc của ngài thì không phải là bạc của tướng phủ vậy, Đại tiểu thư còn là của tướng phủ, càng đừng nói chỉ là bạc."

Thương Mai cũng cười lạnh, màu sắc lạnh lẽo: “Phải không? Tướng phủ thật đúng là đối với ta ân trọng như núi a, làm phiên Hạ quản gia nói với lão phu nhân, cảm tạ lão phu nhân cùng tướng gia mười mấy năm ân tình, nhưng là quế viên, ta nhất định đưa đi."

Hạ Đoàn buông tay, mặt đầy bất đắc dĩ nói: "Đại tiểu thư vẫn nên nói với lão phu nhân đi, chẳng qua là, cũng không nói nô tài không cho Đại tiểu thư mặt mũi, Quế Viên là người làm trong phủ, trong phòng Đại tiểu thư thiếu người, dĩ nhiên là có thể điều đi dùng, chỉ là, lão phu nhân cho nô tài một chút quên điều động người, phàm là trong phủ có chuyện khẩn thiết, cần dùng người, vẫn phải điều Quế Viên ra."

Thương Mai nhìn chằm chằm Hạ Đoàn: “Hạ Đoàn, ta nói trước, ngươi nghe rõ, Quế Viên bắt đầu từ bây giờ, là người của Hạ Chi Uyển ta, cũng không ai có thể điều đi, ai dám điều đi, đừng trách ta trở mặt không nhận người."

Hạ Đoàn lại cười lớn: “Đại tiểu thư a, Hạ Chi Uyển của người sớm muộn cũng không phải là của tân phu nhân sao? Quế Viên điều đến Hạ Chi Uyển, sau này vẫn phải hầu hạ phu nhân."

Nhìn gương mặt dữ tợn của Hạ Đoàn cười như điên, Thương Mai khởi động cổ tay, bất ngờ ra quyền, một quyên đánh tới, Hạ Đoàn sớm thấy nàng muốn đánh tới, lui về phía sau một bước, đang muốn cười nhạt nói chuyện, hạ bộ lại truyền tới một trận đau đớn, thời điểm hẳn lui về phía sau, vừa vặn cho Thương Mai đầy đủ không gian giơ chân.

Thương Mai xoay người, lạnh như băng quăng ra một câu nói: “Hạ Đoàn, đầu ngươi tạm thời gửi ở trên cổ ngươi, ta sẽ tới lấy."

Hạ Đoàn hận ý nổi lên, bất chấp đau đớn, cũng lạnh như băng trả lời một câu: “ Được, ta chờ Đại tiểu thư, chỉ là, Quế Viên không thể nào cho Đại tiểu thư, khế ước bán thân ở chỗ lão phu nhân bên kia, người có bản lãnh thì đi lấy đi.

Thương Mai biết người làm trong phủ đều có khế ước bán thân, khế ước bán thân này được luật pháp Đại Chu bảo vệ, một ngày vẫn còn tờ khế ước bán thân này, Quế Viên vẫn là người của tướng phủ, bị tướng phủ ràng buộc.

Nhưng là nàng không thể nào để cho Quế Viên lại rơi vào trong tay bọn họ, tờ khế ước bán thân này, trộm cũng được, cướp cũng được, nhất định phải lấy lại.

"Làm sao lại tức giận? Ai làm ngươi tức giận?" Trần Loan Loan thấy Thương Mai mặt đầy tức giận ởi tới, hỏi.

"Không sao, một con chó cậy thế người thôi." Thương Mai trầm tĩnh lại, nhìn quanh một chút: “vương gia cùng Tiêu Thác đâu?"


DMCA.com Protection Status