Vương Phi Đa Tài Đa Nghệ

Chương 120: LỄ THÂN VƯƠNG TỚI.



Thương Mai không vạch trần sơ hở trong lời nói của bà ta, cũng không chờ bà ta nói xong, liền tiếp tục hỏi: "Nếu vậy sau khi mẹ ta nhảy xuống xe ngựa bao lâu thì thị vệ của công chúa mới đuổi theo đến?"

“Họ đến rất nhanh, có lẽ là sau khi chúng ta đi được khoảng hơn mười trượng thì thị vệ liền đuổi theo tới." Phu nhân Nguyệt Nhung nhanh chóng đáp lời.

Hạ thừa tướng vẫn luôn không lên tiếng, nghe được câu này, lớn tiếng nói: "Ngươi đừng để bị rối loạn suy nghĩ, nghĩ kỹ rồi hãy trả lời, nhất định phải trả lời toàn bộ sự thật, không được nói láo nửa câu, biết không?"

Phu nhân Nguyệt Nhung bị ông ta quát một tiếng, đầu óc nhất thời thanh tỉnh rất nhiều, vội vàng nói: "Không, không chỉ hơn mười trượng, lúc ấy đầu óc ta có chút choáng váng, Oanh Nhiễm chăm sóc ta, chắc khoảng hơn hai mươi trượng thậm chí không chỉ thế."

Thương Mai nhàn nhạt quét mắt qua Hạ thừa tướng một cái: "Được, hơn hai mươi trượng, sau khi thị vệ đuổi tới có hỏi phu xe nhưng phu xe lại nói không biết mẫu thân ta bị rớt xuống. Tuy nhiên ngươi mới vừa nói phu xe chắc có biết, trước sau mâu thuẫn, phu nhân giải thích như thế nào?"

Ánh mắt phu nhân Nguyệt Nhung có chút bối rối: "Cái này, cái này... ta cũng không phải hắn, làm sao biết hắn thấy không có thấy?"

Thương Mai bình thản nói một câu: "Được, coi như hắn không nhìn thấy, cũng không biết chuyện đã xảy ra trong xe ngựa, vậy thì có thể hủy bỏ khẩu cung của hắn."

Phu nhân Nguyệt Nhung cảm thấy có cái gì không đúng, nhưng vẫn gật đầu theo: "Đúng vậy, khẩu cung của hắn không đáng tin."

Khóe môi Thương Mai lại khẽ cong: "Được, nói cách khác, từ lúc mẹ ta rơi xuống xe ngựa đến công chúa chặn các ngươi lại là cách nhau hơn hai mươi trượng, hơn hai mươi trượng là bằng khoảng cách từ đây đến cửa lớn, đúng không?"

Phu nhân Nguyệt Nhung muốn trả lời đúng vậy, nhưng trong lòng biết tuyệt đối không phải chỉ là khoảng cách này, nhưng mà nếu trả lời là không phải, như vậy sẽ chứng minh bà ta là thật sự đã ném Liên Thị xuống rồi.

Bà ta ý thức được mình đã bị Thương Mai dẫn dắt, cầu cứu nhìn về phía Hạ thừa tướng.

Hạ thừa tướng ho khan một tiếng, Lương đại nhân liền hiểu ý, nhìn Thương Mai hỏi: "Hạ Thương Mai, hôm nay bổn quan là người hỏi, không phải ngươi. Mẹ ngươi là nhảy xuống hay là rớt xuống, đều không phải là điểm chính, bởi vì sau khi xuống xe ngựa vẫn còn có thể đứng lên, chứng minh thương thế không phải do ngã xe ngựa tạo thành. Mù càng không phải do vậy. Mà nếu đã không phải là bởi vì thế gây ra thương tích thì việc ngươi đánh thứ mẫu tàn nhẫn, ác ý tổn thương Thái tử phi tương lai như vậy là không có chút căn cứ nào, đây chính là tội ác vô cùng lớn."


DMCA.com Protection Status